Vụ Án Mạng Trên Xe Lexus Đến Hồi Gay Cấn



Vụ Án Mạng Trên Xe Lexus Đến Hồi Gay Cấn:

Tư Lệnh CAM Vũ Hải Triều Vào Cuộc

. Đinh Tấn Lực


Từ sáng sớm ngày 14/2/2009, hàng ngàn bạn trẻ đã tham gia Lễ hội Xuân hồng 2009 tại Sân vận động quốc gia Mỹ Đình, Hà Nội, cùng nhau lập kỷ lục về nhiều người hiến máu nhất trong một ngày tại một điểm hiến máu. Những nghĩa cử cao đẹp của các bạn trẻ lại càng ý nghĩa hơn vì ngày này cũng là ngày lễ tình yêu – St. Valentine’s Day.

Cùng lúc đó thì ở ngã tư Kim Mã – Vạn Bảo, quận Ba Đình, máu đã đổ lênh láng trên sàn chiếc ô tô Lexus SUV sang trọng và mạnh mẽ của đại gia sành điệu Nguyễn Tiến Chính. “Kết quả pháp y xác định nạn nhân bị 2 vết cứa tại vùng cổ làm đứt tĩnh mạch và khí quản, nguyên nhân tử vong do mất máu cấp”.

Blogger FreeLeCongDinh (tạm viết ngắn là FLCD) nhận xét:

“Tin tức dồn dập, át các tin thời sự khác. Dân hiếu kỳ mong chờ một kết quả cũng xứng tầm với sự việc. Nhưng chỉ vài tuần sau đó, luồng thông tin như tắt lại. Mấy tháng sau lại nhỏ giọt chuyển hướng qua phê phán lối sống của các sinh viên đua đòi. Cuối cùng 14 năm tù dành cho một nữ sinh viên kém may mắn”.

Đó là 1 trong những tiền lệ của trò đánh lận luật pháp. Gần đây nhất là vụ hiệu trưởng Sầm Đức Xương cưỡng dâm rồi cống nạp các nữ sinh cho lãnh đạo các cấp/các ngành, lên đến Chủ tịch tỉnh Hà Giang, đến khi vụ việc đổ bể thì toa rập nhau cùng chơi bài tráo tư pháp với dư luận cả nước bằng bản án nhiều năm tù dành cho 2 nạn nhân học sinh cấp 3 là cháu Thủy và cháu Hằng.

Đó cũng là lý do khiến Blogger FLCD khui lật lại vụ án Lexus để truy nguyên sự thật, với một số dữ liệu bất ngờ gây chấn động giới quan tâm:

Ẩn hiện bên dưới có bóng nhà họ Nông.
Nhân dịp chào mừng Ngày Truyền Thống Công An Nhân Dân lần thứ 65, chúng tôi mở lại vụ án này dưới một cái nhìn khác với cơ quan điều tra để chúng ta cùng tham khảo”.

Bài phóng sự có tựa đề là “Nông Đức Hải và vụ án ô tô Lexus

và được chia ra làm 4 phần

Phần 1:

- Không xác định được động cơ giết người, vẫn bị xử tội giết người !

- Không có tang vật giết người, vẫn bị xử tội giết người !

- Không có khả năng phạm tội, vẫn bị xử tội giết người !

- “Hung thủ” Vũ Kim Anh là con dâu tương lai của ông Nông Quốc Tuấn !

Phần 2:

- Sự thật hay những nghi vấn về vụ án ?

- Con dao giết người từ đâu ra ?

- Vũ Kim Anh: Hung thủ duy nhất ?

Phần 3:

- Tài xế Taxi: nhân chứng quan trọng của vụ án ?

- Tài xế Taxi xuất hiện để chuẩn bị dư luận ?

- Có hay không một thế lực làm chệch hướng điều tra ?

Phần 4:

- Một số chi tiết quan trọng đến ngày xử vẫn chưa sáng tỏ ?

- Tranh luận tại toà ? Công tố viên “lộn vai” thành luật sư bào chữa ?

- Có phải Vũ Kim Anh là hung thủ thực sự giết ông Chính ? Hay cũng chỉ là nạn nhân ?

Thiên phóng sự hết sức công phu này đã trình bày khúc chiết mọi tình tiết câu chuyện, đan xen với rất nhiều câu hỏi cho cả ba phía điều tra/tòa án/báo đài, về những điều phi lý như chúng đã được thô kệch dựng thành kịch bản.

Với một đoạn kết bỏ ngỏ cho công luận:

“Đây là một phiên toà lạ lùng, nhiều kịch tính, trong đó các nhân vật chính đã ‘lộn vai’ của nhau! Luật sư của nạn nhân phải thủ vai ‘công tố viên’. Công tố viên thì lại ngược đầu thủ vai ‘luật sư của bị cáo’. Luật sư của bị cáo thay vì phải biện hộ cho thân chủ mình phản đối công tố viên thì lại ‘đồng ý’ với công tố viên!

Bạn đọc theo dõi đến đây chắc cũng tự suy luận ra được nhiều điểm và cũng đã đoán biết được ai là hung thủ thực sự.

Tại sao với hơn 200 cán bộ và chiến sĩ dày dạn kinh nghiệm phá án hơn một năm qua lại không giải được tất cả những nghi vấn ? Bất tài, không có khả năng… hay vì một thế lực nào đó ngăn chận họ ?

Cả một hệ thống pháp luật bị bẻ cong, bóp méo chỉ để bào vệ một người !

Theo phía gia đình ông Chính cho biết, họ sẽ kháng án! Họ có kháng án hay không còn tùy thuộc vào sự ‘động viên’ của gia đình họ Nông.

Giở lại vụ án này để một lần nữa chúng ta cùng nhau nhìn vào bản chất của hệ thống luật pháp Việt Nam. Từ công an điều tra, đến báo chí đến luật sư, đến toà án tất cả đều không nhằm để bảo vệ công lí. tất cả chỉ để bảo vệ cho những ai đang là ‘lãnh đạo cấp trên’. Nếu dân đụng vào công an thì dân tất thua ! Nếu công an đụng vào cán bộ thì cán bộ tất thắng! Còn bất cứ ai đụng vào giai cấp ‘bất khả xâm phạm’ như đại gia Nông Đức Hải thì chỉ có chết!

Công lí thuộc về lãnh đạo!

Tất cả đều là nạn nhân! Đại gia Nguyễn Văn Chính phải chết oan ức vì giành người đẹp với đại gia lãnh đạo Nông Đức Hải! Người đẹp Vũ Kim Anh phải ngồi tù (tạm thời) dùm! Toà án phải nuốt trọn ‘lương tâm’ để đưa ra một quyết định mà ai cũng thấy ‘dỏm’! Báo chí phải bẻ cong ngòi bút ‘lúc cứng lúc mềm’ để hướng dẫn nhân dân theo con đường đã định! Công an, chuyên án phải nhắm mắt, ngậm mồm, để ‘không có tội, bắt rồi thì có’ để bảo vệ cấp trên!

Công lí của đất nước chúng tôi đang là thế đấy!”

***

Blog FLCD có con số lượt người truy cập thuộc vào hàng nhất nhì VN trong thời gian qua (trên 2 triệu lượt truy cập chỉ nội trong khoảng giữa tháng 6 đến giữa tháng 8-2010). Flag counter ghi nhận con số độc giả cao nhất là ở trong lãnh thổ VN.

Trong khoảng không gian mở của phần góp ý, blog này cho thấy nét đa dạng của nhiều tầng lớp/thành phần độc giả tham dự. Tất nhiên không thiếu một vài nicks “góp ý theo ý trên” không dấu được ai cái sở trường “lý luận đồng phục màu da cam” không mấy dài hơi trong các đoạn khẩu chiến: nguyễntrầncường/obama/đầubò…

Cho đến lúc FLCD lên khuôn thiên phóng sự Nông Đức Hải và vụ án ô tô Lexus, lại rơi ngay vào ngày kỷ niệm vụ Cướp Chính Quyền 19/8, đính kèm ăn theo là cái kỷ niệm 65 năm ngày truyền thống CA, thì người ta hình dung ra được ngay, nhiều phần là nhóm CAM đèo này bị chạm nọc đến mức không tránh được triệu chứng nhồi máu cơ tim trước nhiệm vụ hàng đầu là bảo vệ các đại gia lãnh đạo, mà ở đây, bị day trán vạch mặt lại là đại gia lãnh đạo họ Nông, tất phải báo cáo khẩn cấp lên “trên”.

Trên thực tế, vụ án trên chiếc ô tô Lexus chẳng là cái đinh gì. Bởi, tự thân Nguyễn Tiến Chính hay vài ba lít máu của Chính cũng chẳng là cái đinh gì trong chế độ này. Còn nạn nhân Vũ Kim Anh bất quá cũng chỉ là 1 trong số gần 80 triệu tù nhân dự khuyết khác ở VN, càng chả là cái đinh gì sất.

Cái đinh ở đây là gia phả 4 đời của lãnh đạo: Nông Đức Hải, Nông Quốc Tuấn, Nông Đức Mạnh, và bố của Nông Đức Mạnh, bị lật mặt trong một vụ án triệt tiêu tình địch tưởng là ém được bằng cách đẩy người khác vào tù, ngay sát cạnh Đại hội toàn quốc đấu đá giành ghế thứ XI.

Cái đinh là chiêu thức xe cam nhông cán dẹp xác của Trần Quốc Hoàn ngày xưa trên bờ Hồ Tây xem ra kín kẽ hơn con dao gọt hoa quả trên chiếc ô tô Lexus quý phái đời nay.

Cái đinh là lóng rày làng Dân Báo ì xèo những bài viết vạch trần các thứ trước đây chỉ được loáng thoáng xếp hạng “hành vi tiêu cực”, nhưng nay được cho vào hạng mục “mặt tiền của đảng”, với rõ ràng tên họ, ở đâu, mấy đứa, làm gì, làm thế nào, làm với ai, gây tác hại ra sao…

Cái đinh là chưa bao giờ, cả số lượng và chất lượng, của những bài nhận định/phân tích/tổng hợp/phản biện/dự báo… của giới bloggers/dân báo đã tràn ngập/lất át/nhận chìm cả bầy “vẹt quốc doanh” như trong thời gian vừa qua, từ diện tin tức địa phương thôn cùng ngỏ hẹp cho tới thủ đô hoành tráng, từ những chấm mút/xà xẻo cỏn con cho tới các thất thoát/thua lỗ trung ương, và từ những phát biểu động trời tới những sai quấy tày trời.

Cái đinh là dàn báo ngoài luồng đã đánh động được sự suy nghĩ và chọn lựa đúng đắn cho rất nhiều giới chức còn đứng trong guồng máy, có thể kể đến cao điểm là quyết định của QH về vụ đường sắt cao tốc, và các quyết định của UBND Hà Nội gần đây.

Cái đinh là comments của độc giả Dân Báo ngày càng áp đảo, cả số lượng lẫn chất lượng, trên mọi diễn đàn. Tức là độ cuốn hút của các bình luận thời sự nhanh nhạy, sâu sát của giới bloggers đã tạo ra một trào lưu quan tâm cho rất nhiều người trước đây từng ẩn mình trong đại khối quần chúng thầm lặng, nay mạnh dạn khẩu chiến đốp chát và khiến cho hàng ngũ “lý luận viên đồng phục da CAM” phải văng tục khắp nơi trước khi bỏ chạy.

Cái đinh là lời kêu gọi của blogger FLCD chứng tỏ một hiệu lực nắm bắt/đong đo được: “Cùng nhau góp phần ngăn chận tội ác trong tương lai: Vạch trần sai trái và tội ác ngày hôm nay”.


Thế là Vũ Hải Triều, tư lệnh lực lượng CAM, phải vào cuộc.

Vấn đề là vào cuộc cách nào? Làm gì? Chiêu thức cao/thấp/trên/dưới thắt lưng?

Lê Doãn Hợp, Bộ trưởng 4T, từng mạnh dạn tuyên bố (ngày 17/11/2009) rằng “Quản lý Internet bằng các biện pháp kỹ thuật không phải là giải pháp tối ưu nhưng cần thì vẫn phải làm”.

Cũng chính Lê Doãn Hợp, mới đây (ngày 10/8/2010), đã long trọng trao kỷ niệm chương cho 11 cán bộ Cục Kỹ thuật nghiệp vụ II (tức CAM), với công trạng được ghi nhận là đã “góp phần làm thất bại âm mưu, hoạt động lật đổ chế độ XHCN ở Việt Nam, giữ vững ổn định chính trị, trật tự an toàn xã hội”.

Thế là Vũ Hải Triều, trùm CAM, phải vào cuộc, bằng biện pháp kỹ thuật.

PGS.TS Vũ Thư, sau khi dẫn lời của Tổng thống Mỹ Obama “mạng internet hiện giờ trở thành vũ khí hủy diệt hàng loạt”, đã phân tích rạch ròi về một biện pháp nền tảng và rẻ tiền để đối phó như sau: “Về mặt kỹ thuật và công nghệ, cơ quan quản lý nhà nước về thông tin trên mạng phối hợp với các cơ quan liên quan và các trung tâm an ninh mạng, với các nhà cung cấp dịch vụ như Yahoo… để xây dựng nên những phần mềm nhằm lọc các thông tin xấu, nhạy cảm… … Kỹ thuật đó thường được gọi là bức tường lửa (firewalls)”.

Thế là Vũ Hải Triều, trùm CAM, phải vào cuộc, bằng cách dựng tường lửa.

Hệ quả là độc giả thân quen của một số bloggers bị chặn đường lướt mạng.

Tất nhiên, nạn nhân đầu tiên và chưa phải sau cùng là FLCD.

Kế đó là lẻn vào server của MelbourneIT để xóa tên miền trang mạng tienve.org; lén cài mã độc vào trang mạng hasiphu.com.

Ngay chính bản thân blogger Đinh Tấn Lực cũng nhận được một thông báo ngày 20/8/2010 từ Vinny Lingham, CEO, Yola.com (nguyên văn một trích đoạn):

“Yesterday (Aug 19, 2010) was a very difficult day for Yola and our customers. Yola’s servers were attacked unexpectedly and maliciously by as yet unknown individuals and/or groups, bringing down all of our hosted websites as well as our service provider’s entire datacenter….

The IP address of our hosting service came under a vicious Denial of Service (“DoS”) attack, affecting all of our hosted sites. The attack consisted of an enormous amount of nonsense data aimed at our servers. With all of this junk flowing through it, it was impossible for legitimate traffic to get to your sites (www.dinhtanluc.yola.com & www.dinhtanluc2.yola.com)”.

Giờ đã rõ, mọi người đều có thể nắm vững thời điểm bắt đầu tiến trình phối hợp hoạt động giữa bộ 4T và bộ CA, như lời kết bản tin trao kỷ niệm chương trên VNN: “Lê Doãn Hợp cho biết ngay trong thời gian tới, Bộ cũng sẽ phối hợp với Tổng cục An ninh – Bộ Công an bàn cơ chế phối hợp thực hiện quản lý sàng lọc thông tin trên mạng”.

Thế là Vũ Hải Triều, trùm CAM, phải vào cuộc, và làm được gì?

  1. Gây tắt nghẽn xa lộ lướt mạng trong nhiều giờ, nhưng lại huấn luyện đào tạo miễn phí và hiệu quả nhất cho cư dân mạng VN, sau đó, thuần thục cách thức vượt tường lửa hơn bao giờ hết, và qua đó, tạo thêm tính gắn bó cho giới độc giả webs/blogs, với nhau và với các chủ trang mạng.
  2. PR-quảng cáo miễn phí cho các trang mạng/blogs ngoài luồng bằng cách đánh động tính hiếu kỳ của quần chúng, để họ thu hút thêm độc giả, bởi chưa bao giờ quần chúng nói rõ ý muốn tắt TV để lên mạng như hôm nay.
  3. Giúp cho thân hữu của các trang webs/blogs bị nhiễu biểu lộ rõ hơn sự ủng hộ, một vài độc giả còn tỏ ý tự nguyện làm bản lưu cho các trang bị nhiễu, nhằm thách đố ngược lại toàn bộ lực lượng CAM của đảng.
  4. Nhân rộng mức quan tâm của dư luận quần chúng khắp nơi về nguyên nhân và hệ quả của vụ án trên ô tô Lexus, với sự chú mục vào nhân sự đảng các cấp, đặc biệt là vào bảng gia phả 4 đời của lãnh đạo họ Nông.
  5. Minh chứng hùng hồn đến mức khó lòng chối cãi, khi lập lại thế đánh dưới thắt lưng lần này, sau thất bại lần trước với BauxiteVN/Đối Thoại/X-cà/Talawas… rằng đảng và nhà nước CHXHCNVN đã hết chiêu đối phó. Nghị định số 97/2008/NĐ-CP, Thông tư số 07/2008/TT-BTTTT, và cả Nghị định số 28/2009/NĐ-CP… đều không hơn mấy mảnh giấy lộn.
  6. Bổ xung cho các bài lý luận đồng phục trên Tạp chí Nhân quyền bằng chính những hành động/biện pháp cụ thể, cho cả thế giới chiêm ngưỡng trước khi dự thí Olympic về môn võ bẩn.
  7. Thử thách với đại khối người Việt ở trong và ngoài nước về khả năng lập mạng/lướt mạng/ngăn mạng, nói rộng ra là việc Thách Đố Số Đông về sai lầm nguy hại của Thiểu Số Cầm Quyền, và nhận chân ra rằng đó là sở đoản đáng buồn nhất của đảng và nhà nước CHXHCNVN.
  8. Hệ quả của nó, ở diện rộng, là hiển thị trên màn hình lớn HD, về một đảng và nhà nước cầm quyền đã Hết Thời Rồi. Rõ nhất là thông qua cách gọi tên lãnh đạo bằng sự khinh miệt tận cùng của quần chúng nhân dân hiện giờ.
  9. Bước kế tiếp và có thể là sau cùng của Vũ Hải Triều và đồng loại là tăng cường khả năng mỗi đứa, không phải về chuyện xây tường ngăn mạng, mà là Giữ Mạng. Bởi, từ pótay.com đến póchiếu.com là 1 khoảng cách không xa.

21-8-2010. Nhiệt liệt chào mừng ngày tin tặc cầm cờ.

Blogger Đinh Tấn Lực