Phim Ra Rạp: Lễ Là Tảo Mộ Hội Là Đạp Thanh


G-Dragon Coup Detat2

Phim Ra Rạp:
Lễ Là Tảo Mộ Hội Là Đạp Thanh

. Đinh Tấn Lực
Rằng hay thì thật là hay – Nhưng tay đạo diễn phim này là ai?” (Nhại Kiều)

Sự xuất hiện bất ngờ của một đại tướng trên chương trình truyền hình “Khát Vọng Đoàn Tụ”, sau cả tháng thấp thỏm đợi chờ của rất nhiều người, tưởng đâu hoá giải được mọi gút mắc, bỗng dưng lại bật ra hàng loạt câu hỏi hóc búa khác về một kịch bản có tầm Oscar chính trị…
*
Màn 1 – Binh Biến & Phản Đảo Chính
1- Người loan tin chàng bị ám sát là ai, do ai cấp nguồn, nhờ ai chống lưng, với mục đích gì?
2- Lời đồn đãi về một âm mưu binh biến bất thành có bao nhiêu phần trăm sự thật?
3- Có thật âm mưu binh biến này dính dáng tới hai cựu tổng bí từng ký hiệp ước với Tàu năm 1990 và 1999?
4- Âm mưu này có chút nào dính dáng tới chuyến khấu tấu tập thể do chàng hướng dẫn 39 tướng lãnh sang Trung Nam Hải hồi tháng 10/2014, và chuyến khấu kiến mới nhất hồi tháng 5/2015 (với bảng tên viết bằng Hán tự)?
5- Vì sao sự kiện thất tung này xảy ra đúng ngay thời điểm ngài tổng bí đương nhiệm đang chuẩn bị qua Mỹ?
6- Ai xếp đặt để tách chàng ra khỏi phái đoàn tháp tùng ngài tổng bí công du Hoa Kỳ như đã chính thức lên phương án từ bao lâu trước?
7- Thế lực nào đủ mạnh để tung tin hoả mù về cuộc ám sát cả vợ con chàng trên đất Pháp?
8- Áp lực từ đâu và đến mức nào mà khiến vợ con đương sự, dù không bị ám sát, hay không phải qua Pháp thăm nuôi chồng, vẫn phải im lặng suốt thời gian “ém tướng”?
9- Do đâu mà bất chợt có lệnh thay đổi lãnh đạo một cách vội vã (và có chỉ dấu khuất tất trong chữ ký) ở Quân Khu Thủ Đô?
10- Do đâu mà bất chợt có lệnh thay đổi lãnh đạo Quân khu 7, bao gồm Sài Gòn & 8 tỉnh lân cận, 3 sư đoàn cùng 5 lữ đoàn đặc chủng?
11- Khẩu hiệu của QK7 là “Trung thành vô hạn, chủ động sáng tạo, tự lực tự cường, đoàn kết quyết thắng”. Liệu vế 1 vừa nói có điều manh nha gì không đáp ứng đúng mức?
12- Tay chân bộ hạ của chàng bị cắt cụt, có phải cũng đồng nghĩa với việc tỉa cành cắt đọt quyền lực của kẻ bấy giờ đang trên đường công du Hoa Kỳ?
13- Cuộc họp giao ban của chính phủ vào cuối tháng 6, dù thiếu bộ trưởng quốc phòng, vẫn được tiến hành như không có chuyện gì xảy ra và cũng không cần đến, là bởi thế lực nào?
14- Nhằm mục đích gì mà một thượng tướng ngồi cạnh thủ tướng, trám chỗ của chàng (Phó BT Quân uỷ) và ngài tổng bí (BT Quân uỷ), để chủ toạ Đại Hội Thi Đua Quyết Thắng Toàn Quân IX?
15- Ai chỉ đạo cho một phóng viên VN mồi chài cho DPA tung tin chàng đã qua đời để nhồi sóng dư luận “đả đảo thân Tàu” trong thời gian “ém tướng”?
16- Ai cấp nguồn cho tuyên giáo TW chữa cháy bằng một loạt tin hoả mù khác là chàng đi chữa bệnh, với những chi tiết y khoa ly kỳ đến mức khó tin?
17- Phải chăng sự kiện tin tức hoả mù ám sát và chữa bệnh được tung ra hết sức nhịp nhàng là có dụng ý đe doạ tư lệnh các quân khu khác?
18- Thế lực nào đủ mạnh để tin đồn và tin tức báo chí trong luồng tung hứng ăn khớp nhau về việc chàng đi chữa bệnh ở bệnh viện Georges Pompidou, Paris?
19- Ai có đủ uy thế để tung tin chàng “suýt bị sổng qua TQ”, như một thứ đòn phép đo lường phản ứng dư luận về số phận một tay nô lệ?
20- Có bao nhiêu phần trăm sự thật trong các bình luận cho rằng Trương Cao Lệ sang VN và bị tiếp đãi lạnh nhạt, chỉ vì nhằm mục đích “gỡ tội/cứu bồ” cho chàng?
21- Sự chuẩn bị để quốc hội nhất trí thông qua dự luật cho phép thủ tướng được ký giao quyền bộ trưởng hay thủ trưởng cơ quan ngang bộ, là nỗ lực dày công của ai?
22- Kẻ nào ép được Ban bảo vệ sức khoẻ TW phải phát biểu/tuyên bố chính thức đúng như kịch bản linh động từng ngày?
23- Thế thì âm mưu binh biến của 2 quân khu lớn nhất nước bỗng chốc biến thành quy trình phản đảo chính & khoá tay đầu lãnh (cả quân đội lẫn đảng) một cách ngoạn mục là đây chăng?
24- Khi phát biểu rằng “Không để quân đội Bất Ngờ Về Chính Trị trong mọi tình huống”, thượng tướng Ngô Xuân Lịch có ẩn ý gì?
25- Trong suốt tháng qua, thực sự chàng bị ém ở đâu?
*
Màn 2 – Hiển Thị Ngày Thương Binh Liệt Sĩ
26- Ai, hay những ai, có khả năng viết tiểu thuyết phơi-giơ-tông để biến chiêu cốt chuyện xuất quỷ nhập thần từng ngày, từ 2 viên đạn tới cục u phổi, từ ngày “ám sát” sang ngày “nhập viện”, rồi “xuất viện”, với những cú phôn qua lại Pháp-Việt… cho tới “ngày về” ảo diệu?
27- Ý kiến chỉ đạo về sự xuất hiện tầm xa của bộ complet xám, mà không có vợ con cùng tướng tá đi đón, đặc biệt lệnh cấm xài ống kính Zoom, là của ai?
28- Hành khách VN đi khoang thương gia trên chuyến bay VN18 Paris-Nội Bài không có ai khác ngoài chàng với đám tuỳ tùng; hay, còn có thêm một số người không biết mặt chàng; hay, họ biết mặt chàng mà quý thương gia này không đời nào lên Facebook?
29- Có điều gì ám muội đã khiến cho dàn báo trong luồng sử dụng hình ảnh các máy bay khác nhau, với cầu thang lên xuống khác nhau, để chứng thực chuyến về của chàng; thậm chí sử dụng cả hình ảnh chiếc Boeing đã từng xài trong 22 bài báo khác nhau suốt 3 năm trước đây?
30- Vì lý do gì mà báo chí bỏ qua vợ con chàng trong buổi hội ngộ sau đận phẫu thuật u phổi? Mà đón chàng tại nhà để trao hoa là Nguyên tư lệnh, chứ không phải là Tân tư lệnh Bộ tư lệnh thủ đô Hà Nội?
31- BCT, bộ QP và bộ 4T thiếu phối hợp chặt chẽ trong khúc trình diễn màn trình diện ở sân bay, khiến cho dư luận nghi ngờ có kẻ đóng thế vai trong đoạn diễn này chăng?
32- Đại sứ Mỹ đến thăm, chỉ được thứ trưởng bộ QP VN đón tiếp, và chỉ được gián tiếp hỏi thăm sức khoẻ của chàng, vì sao?
33- Cũng thứ trưởng bộ QP VN hoan nghênh và mời Tân tư lệnh Lực lượng Coast Guard của Mỹ sang thăm VN, mà không phải là do chàng mời cho môn đăng hộ đối, là vì sao?
34- Vì lý do gì mà chàng phải định cư dài hạn tại bộ QP, thay vì về nhà với vợ con để dưỡng thương hay dưỡng sức sau một chuyến xa nhà giải phẫu lồng ngực?
35- Vì lý do gì mà Trợ lý của bộ trưởng QP phải rào trước là bản thân chàng: “Sẽ ở lại trụ sở Bộ Quốc phòng chứ không về nhà riêng, kể từ hôm nay… Mọi sinh hoạt và làm việc đều diễn ra bình thường. Riêng làm việc thì …Chỉ Làm Có Mức Độ”; ý nghĩa là thế nào, do ai ngăn cấm/giới hạn (không được tham dự Hội thảo quốc tế về triển khai lực lượng tham gia bảo vệ hoà bình của LHQ, ngày 27/7/2015)?
36- Cả hai yếu tố này có đồng nghĩa với một biện pháp quản thúc hay quản chế sau giai đoạn khống chế hay không?
37- Hay, đó là một kẻ khác, mang mặt nạ silicon gần giống như chàng (sau giải phẫu thẩm mỹ), và vì vậy, không được hoặc không nên đến gần vợ con chàng?
*
Hồi Cảnh (Flashback) – Khúc Quanh Lịch Sử Đảng
38- Động thái khiêu khích của TQ vào tuần cuối tháng 6/2015, trên biển Đông, từ dàn khoan 981, cho tới diễn tập bắn đạn thật, và cả dự luật cho phép TQ sử dụng sức mạnh vũ trang để bảo vệ lợi ích cốt lõi, cùng những biến động ở biên giới Tây Nam… là những áp lực cho điều gì và nhắm vào ai, hay những ai, ở Ba Đình?
39- Thế lực nào đủ mạnh để nhón 1 con cờ Ba Đình có khả năng “xử đẹp” cả hai đối thủ có cùng tên và cùng thủ lãnh thân Tàu?
40- Do đâu có những cuộc thăm viếng dồn dập, từ 2 chiến hạm tối tân USS Fort Worth & USS Fitzgerald cặp cảng Đà Nẵng, đến Bộ trưởng QP Mỹ gặp Tư lệnh quân chủng Hải quân VN và Tư lệnh Cảnh sát biển VN, rồi ghé trụ sở Bộ QP VN ở Hà Nội hồi đầu tháng 6/2015?
41- Bộ trưởng QP Mỹ tặng Bộ QP VN 1 quyển nhật ký và 1 dây thắt lưng của một chiến sĩ bộ đội vượt Trường Sơn thời chiến tranh là có ẩn ý báo trước điều gì bất thường hay bất an không?
42- Hiện tượng cựu Tổng thống Mỹ Bill Cliton sang VN ngay trước khi ngài tổng bí đi Mỹ nói lên điều gì, từ phía Mỹ, rằng “không đi không được, không làm không xong”, phỏng?
43- Điều gì khiến cho ngài Obama cân nhắc hệ quả mích lòng với cả 2 đảng lớn của Mỹ xong tự lấy quyết định phá lệ mà đón tiếp ngài tổng bí CSVN tại Phòng Bầu Dục. Chuyện gặp gỡ này cần thiết đến mức đó sao?
44- Do đâu mà, ngay sau chuyến công du Hoa Kỳ của ngài tổng bí, viên Đại sứ Mỹ có thể mạnh miệng trong cuộc tiếp xúc với Cộng đồng người Việt ở quận Cam rằng VN đang tiến mạnh về phía dân chủ?
45- Điều gì đã khiến cho Đại sứ Mỹ tự tin đến mức vượt qua giới hạn ngoại giao để ghé thăm đài truyền hình người Việt tự do SBTN và Văn phòng II Viện Hoá Đạo ở Nam Cali?
46- Việc gì cần đến mức đệ nhị phu nhân Hoa Kỳ, Tiến sĩ Jill Biden, tức vợ của phó TT Joe Biden, cấp tốc qua VN ngay sau chuyến công du của ngài tổng bí, và cặp kè dung dăng ngoài phố với vợ của CTN VN? Jill đã nói gì với Doan? Với Hạnh? Hay nhắm Hạnh điều gì cần nói với chồng?
47- Thế lực ghê gớm nào bật đèn xanh cho báo chí trong luồng đi bài phóng sự cảm động (có luôn cả video clip) về cuộc thảm sát Gạc Ma?
48- Nên đánh giá như thế nào cho gần với sự thật về sự kiện chủ tịch nước đi thăm 2 sư đoàn từng chiến đấu ở mặt trận biên giới, sau nhiều thập niên bị bỏ quên đến đóng bụi trong lịch sử?
49- Điều gì khiến cho CTN đồng ý với đề nghị thăng hàm thượng tướng CA cho một nhân sự gốc Kiên Giang? Chẳng lý nào ngài CTN có tài ngoại cảm và đang xoay về phía mặt trời đang ló dạng?
50- Thượng tầng đảng đang lên kế hoạch đón tiếp (trọng thị đến mức có thể) vợ chồng ngài Barack Obama thăm viếng Việt Nam trong vài tháng tới, trước đại hội đảng, có khi trước cả hội nghị trù bị cho đại hội đảng… Liệu có ai ngạc nhiên khi ngài ấy nhận một món quà hữu nghị lớn tương đương với …diện tích mặt nước cảng Cam Ranh?
51- Nếu so sánh với nỗ lực viết lại sách giáo khoa môn sử thời 1979, thì, có phải chuỗi sự kiện này là chỉ dấu hiển thị một thay đổi lớn, thậm chí là một khúc quanh, trong lịch sử đảng?
*
Những Câu Hỏi Dành Cho Hồi Kết
52- Có ai dám bảo Xê-i-a với tình báo Trung Nam Hải chưa từng đấu nhau trên đất nước thứ ba?
53- Hồ Ly Vọng (Hollywood) là cái nôi điện ảnh của Mỹ, nhưng, có đúng là không ai ngạc nhiên rằng Hoa Thịnh Đốn (Washington DC) mới là nơi đào tạo diễn viên chính trị của thế giới thứ ba?
54- Nhu cầu chính trị to đến đâu mà thủ tướng VN cần phải điều 1 đệ tử Kiên Giang về nắm thanh tra chính phủ?
55- Lý do, hay những lý do nào khiến một thinktank của Nhật kết luận rằng sau Miến Điện là Việt Nam?
56- Những yếu tố nào khiến thế giới khả dĩ chắc bắp rằng, sau vòng ngoài be bờ từ Nhật đến Hàn đến Phi …đến tận Úc, thì vòng trong, sát sườn đối thủ khổng lồ chính yếu của Mỹ, không ai có thể loại trừ vị trí chiến lược của VN?
57- Bao nhiêu phần trăm sự thật có thể có là Hoa Kỳ đã điều chỉnh và sử dụng một phương thức “tháo cũi” cho VN tương tự như cách đã làm với Miến Điện (ngay cả việc chận đứng dự án đường ống dầu đi tắt & huỷ hợp đồng 1 con đập khủng do Tàu tài trợ)?
58- TPP có phải chỉ là củ cà rốt, còn “thoát trung” mới là cây roi, đối với Mỹ? Ngược lại, có phải đối với 1 bộ phận (gọi là nhóm lợi ích) của Ba Đình thì đây chính là cơ hội nòng nọc rụng đuôi XHCN thành Ếch cộng hoà, và là cái phao cứu sinh cho phe còn lại có đường thoát thân êm thắm?
59- Có ai dám bảo con hổ giấy Hoa Kỳ chỉ xoay trục bằng nước bọt?
60- Còn ai nghi ngờ khả năng bán bảo hiểm tài sản dưới vỏ bọc công ty tư vấn kinh tế của chính quyền Mỹ?
61- Putin đang chuẩn bị gấp rút để nhận anh em họ với 1 gã tóc đen?
62- Có ai đã gạ bán bảo hiểm nhân thọ cho ngài đại tướng vừa mới bị đạp ngã kia chưa?
28/7/2015 – Kỷ niệm tròn 20 năm nước CHXHCNVN gia nhập Hiệp Hội Các Quốc Gia Đông Nam Á (ASEAN).
Blogger Đinh Tấn Lực

Tuyên Giáo Cùn: Giành Hết Cái Ngu Của Thiên Hạ


martin_luther_king_jr_stupidity

Tuyên Giáo Cùn: Giành Hết Cái Ngu Của Thiên Hạ

. Đinh Tấn Lực
Không có gì nguy hiểm hơn trong cả thế giới này cho bằng sự dốt nát chân tình và cái ngu tận tâm” (Martin Luther King Junior).
Quả thật không có phương thức nào hiệu quả hơn bài báo ANTĐ “Vạch trần một âm mưu đen tối” của tác giả Hồng Tuấn, để giúp cho người đọc có đầy đủ chứng cứ mà tự kết luận rằng Tuyên Giáo TW Ba Đình là cái loa rè tụt hậu lẹt đẹt lẽo đẽo xa nhất trong thời đại thông tin @.
Bởi nhiều lẽ…
*
Trước tiên, chiêu thức “trăm dâu đổ đầu tằm” này đã rỉ sét còn hơn cả những cái ụ nổi của Vinashin & Vinalines. Những tay độc tài VN dường như vẫn còn mơ ngủ về phương pháp Quy Chụp, những mong thiên hạ e sợ cái nhãn hiệu Phản Động gán ghép cho một tổ chức chính trị rồi không dám tự thân đòi lấy cái quyền làm người đã bị đảng tước mất lâu nay.
Thực tế đã khác xưa rồi Diễm. Từ Phản Động, trong bối cảnh thời này, đã mang ý nghĩa vinh dự của sự ứng xử thể hiện khát vọng thay đổi xã hội cho tốt hơn; thay đổi để tạo điều kiện giữ cho Tổ Quốc toàn vẹn, và giúp cho đất nước phát triển nhanh chóng/bền vững hơn.
Hãy tự mở mắt ra và thông não để thấy rằng nhân dân không sợ tù vì những điều luật áp chế, một khi chính họ đã nỗ lực vạch trần tính sai trái của những áp chế đó và đòi hỏi công lý cho những án oan. Tức là tự họ đã vô hiệu hoá sự sợ hãi mà đảng chờ đợi ở họ. Ngược lại, người ta chỉ sợ tội vô cảm trước lương tâm từng người, về mức độ xuống cấp cùng cực của một đất nước bởi chế độ cai trị của một dàn lãnh đạo gian tham ngu dốt không còn chỗ giấu diếm được nữa.
Nhà nước bạo quyền có thể dùng các thủ thuật “vi phạm pháp luật” để kết án vu vơ những người dấn thân đấu tranh vì lương tâm cho nhân quyền của chính họ, nhưng không tài nào chỉ bằng nước bọt vu khống mà qua mắt được dư luận trong nước hay quốc tế về những trò ma đạo đó.
*
Kế đến, liệu pháp Quy Chụp này có nhiều xác suất khiến cho hàng ngũ đảng viên, đặc biệt là nhân sự của “lực lượng chức năng”, thêm hoang mang về tầm hoạt động của một tổ chức chính trị Phản Động từng nghe là đã bị “tận diệt” từ nhiều thập niên trước.
Họ khó tự thân trả lời những câu hỏi không lý giải, dựa trên lập luận của bài báo dẫn trên:
– Từ chính nghĩa và sự thật nào mà tổ chức chính trị Phản Động đó có khả năng chứng minh được cho toàn dân về sự sai trái của chủ trương đường lối CSVN là nguyên nhân tình trạng lụn bại của đất nước?
– Từ bao giờ tổ chức Phản Động khủng bố đó đã hành hung người Việt đến gãy chân/đổ máu hay mất mạng trên đường phố lẫn trong đồn côn an? Hoặc, ném mắm tôm chất thải vào nhà dân? Hoặc, canh cổng/chận ngõ không cho dân sinh hoạt làm ăn bình thường? Hoặc, tuỳ tiện cấm xuất cảnh, thu hộ chiếu của dân?
*
Thứ ba, liệu pháp Quy chụp đó không giấu được sự thản nhiên trịch thượng coi dân ngu như lãnh đạo, rằng chỉ cần đôi câu vu khoát về “âm mưu đen tối” trên báo đài là lập tức nhân dân sẽ lọt vào cái bẫy phân hoá sơ đẳng mà tuyên giáo TW giăng ra, rồi cấu xé, đấu đá hay dẫm đạp lẫn nhau, như lãnh đạo giành ghế.
Dân ta bây giờ tinh lắm, nên cái bẫy đó trở nên cực thô. Phương pháp “xát cá thối” ngày nay không còn hiệu nghiệm như thời KGB hay Nazi nữa. Trong thời đại @ này, Sự Thật truyền đi nhanh tựa ánh sáng, cho nên mùi thối phải ở lại với tuyên giáo TW và bộ phận chỉ đạo của nó, vốn là trung tâm của sự thối tha bỉ ổi.
*
Thứ tư, hiệu ứng ngược của chiêu thức Quy Chụp này là sự khích lệ nhân dân lập hội. Nó giúp cho thiên hạ, nếu muốn tự khẳng định tiếng nói của tập thể cùng ngành nghề hay có cùng ý tưởng đặc thù sẽ tự thành lập hội riêng.
Người ta sẽ không ngạc nhiên khi thấy cả nước bùng vỡ với hàng loạt hội đoàn mới toanh có tên gọi từ diễu cợt cho đến nghiêm túc.
Điều này đã xảy ra và còn đang phát triển. Nhà nước cai trị cũng đã thúc thủ và còn đang vật lộn rồi thụt lùi từng bước với những biện pháp ngăn chận vá víu, từ hèn hạ cho đến đê tiện.
*
Dốt thì đành, nhưng đừng giành hết cái ngu của thiên hạ. Các biện pháp côn đồ và vu khống không phải là giải pháp. Nó chỉ tô đậm thêm lằn ranh giữa đảng với dân.
Hãy thức thời, và kíp quay về với dân tộc, trước khi các hội đoàn sinh hoạt xã hội dân sự kia thực sự sát cánh với nhau, tập họp lại thành một phong trào rộng lớn, hoạt động trong tinh thần WE ARE ONE, nhằm đối trọng với độc tài mà hình thành một thể chế dân chủ trên đất nước này.
27/7/2015 – Kỷ niệm 25 năm CHXHCN Byelorussia tách ra khỏi Liên Xô, tuyên bố độc lập, và trở thành Cộng Hoà Belarus sau đó.
Blogger Đinh Tấn Lực

Vừa Đi Đồng Vừa Kể Chuyện

CaoLe-TrongLu
Vừa Đi Đồng Vừa Kể Chuyện
. Đinh Tấn Lực
Đối thủ của Ba Ếch, quả thật không ai đáng vượt mặt Ba Hoa” (ĐTL).
Tất nhiên, vì là chuyện kể trước kỳ họp trù bị, nên phảng phất mùi.
Chuyện ai kể, kể gì?
Chuyện do chính ngài TBT kể về những thắng lợi “vượt mức yêu cầu” trong chuyến Mỹ du vừa qua, ở tầm “Tính toán tổng thể chiến lược đối ngoại toàn cầu”, có thể liệt kê như sau:
  1. Được ngài Obama tiếp ở Phòng Bầu Dục, không kém gì người Việt tị nạn CS tại Mỹ;
  2. Được ngài Obama tăng giờ thù tiếp lên gấp đôi;
  3. Đã cắt/dán được 16 chữ vàng “Gác lại quá khứ – Vượt qua khác biệt – Phát huy tương đồng – Hướng tới tương lai”;
  4. Đã được ngài Obama nhận lời sang thăm VN vào cuối năm nay;
  5. Được ngài Joe Biden mở yến lẫy Kiều tại phòng khách bộ ngoại giao Mỹ;
  6. Đã tặng quà độc bình cho cựu TT Mỹ Bill Clinton;
  7. Đã tặng quà độc bình cho TNS Mỹ John McCain;
  8. ĐCSVN khẳng định vị trí là nguồn cổ vũ cho đảng CS Mỹ.
Chủ yếu của chuyện kể là lời phân trần “Mỹ đã mời từ 3 năm trước (từ tháng 7-2012), nay mới đi”, và chỉ đi sau khi đã khấu kiến thiên triều, tức là có nỗ lực vuốt giận Bắc Kinh. Đúng vào lúc tờ Hoàn Cầu Thời Báo, là một chi nhánh của Nhân dân Nhật Báo thuộc Đảng CS/TQ, nhận định rằng Hà Nội “Đang chịu sức ép chính trị ngày càng tăng từ Mỹ mà về lâu dài sẽ là một thách thức đối với sự ổn định của Việt Nam”. Cũng đúng vào lúc sứ thần Trương Cao Lệ sang VN ban chỉ.
Chỉ vài ngày sau đó lại được phu nhân của ngài Joe Biden thân hành sang thăm Văn Miếu VN…
Rõ ràng là khuynh hướng “Ỷ Trung” trong BCT đang teo tóp như rán mỡ. Đặc biệt là với nỗ lực giấu nhẹm tin tức (và tránh lòi đuôi) đến mức có thể, về tung tích và tình trạng sống chết của đương kim bộ trưởng QP thân tàu Phùng Quang Thanh.
Rõ ràng là Dân biết cái bẫy 16 chữ vàng/4 tốt của TQ, và đã đánh vần từng chữ cho giới cai trị, từ lâu. Nay, phải chăng chuyện kể về những “thành quả chiến lược” của chuyến đi Mỹ này là một cách gián tiếp BCT chính thức thừa nhận rằng thế “Ỷ Trung” đó là một sai lầm? Mới nhất là các cuộc quậy phá ở biên giới Tây Nam với bàn tay đạo diễn của Bắc Kinh?
*
Thế, nhân dân ta chờ đợi điều gì từ dàn lãnh đạo Ba Đình?
Đơn giản lắm. Chí ít có thể kể ra 3 điểm không thể thiếu sau đây:
  1. Liệu là Hà Nội có đủ can đảm xin lỗi nhân dân và phóng thích các nhân vật bị bỏ tù vì đã phản đối thái độ hung hăng của TQ trên Biển Đông trước đây?
  2. Liệu là Hà Nội có dám chính thức đứng đơn kiện TQ về đường lưỡi bò bành trướng, như Philippines từng dũng cảm bày tỏ thái độ?
  3. Liệu là Hà Nội có gan tuần tra cùng HQ Nhật/Úc/Mỹ/Phi & đuổi tàu TQ ra khỏi lãnh hải VN, để bảo vệ ngư dân ta trên ngư trường truyền thống?
*
Ngược lại, nhân dân ta có thể làm gì kế tiếp để khuyến khích lãnh đạo mạnh dạn “Thoát Trung”?
  1. No-U tái hoạt động dưới những hình thái mới, nhằm hướng dẫn người dân về những nguy cơ TQ trên lãnh thổ và ngay cả trên thực phẩm cùng hàng gia dụng Made-in China?
  2. Phục hồi những hoạt động vinh danh và tỏ lòng biết ơn các anh hùng liệt sĩ đã bảo vệ biên cương ở Hoàng Sa-Biên Giới-Trường Sa?
  3. Mở rộng sinh hoạt hội thảo, triển lãm, văn nghệ… về Biển Đông. Đặc biệt là gia tăng các cuộc thi viết/vẽ/thơ/nhạc/kịch… về chủ đề bảo vệ biển đảo và vượt khỏi cái bóng rợp của TQ?
  4. Khuyến khích sinh hoạt hội đoàn xã hội dân sự dưới nhiều hình thức, từ các Hội Mở Mắt Thông Não, Hội Bình Dân Giáo Dục Giảm Ngu, Hội Tẩy Chay Hàng Tàu… cho tới cao điểm Công Đoàn Độc Lập trong các xí nghiệp?
  5. Khuyến khích thân nhân đang phục vụ hay từng phục vụ trong các lực lượng vũ trang nhân dân mạnh dạn bày tỏ nhận thức Bảo Vệ Tổ Quốc là nhiệm vụ duy nhất?
*
Có như thế, chuyến đi Mỹ của TBT Nguyễn Phú Trọng mới thực sự là chuyến công du quan trọng.
Có như thế, tầm nhìn về quan hệ đối ngoại của VN mới thực sự là một chiến lược quan trọng.
Có như thế, việc ký kết TPP mới thực sự là một tiến trình quan trọng.

20/7/2015 – Kỷ niệm 61 năm Hiệp Định Genève về vĩ tuyến 17 chặt ngang xương sống VN.
Blogger Đinh Tấn Lực

Đổi Mới Cải Cách Thành Cưỡng Chế


Mao-CamDien03

Đổi Mới Cải Cách Thành Cưỡng Chế

. Đinh Tấn Lực
Người dân Việt Nam chưa bao giờ được sống trong bầu không khí dân chủ như hiện nay”. (Nguyễn Phú Trọng –TBT thẳng thắn về dân chủ với học giả Mỹ @ CSIS, Washington DC – 08/7/2015)
Chỉ tiếc là bầu không khí dân chủ đó không đủ để thở dưới giàn xích cơ giới của máy xúc đất”. (ĐTL – nhân đọc tin Cẩm Giàng trên Dân Luận, 10/7/2015)
Đài truyền hình CNN của Mỹ, được coi là một trong những đài truyền hình uy tín và nhanh nhạy nhất thế giới, đã lập tức trình chiếu đoạn video clip quay cảnh bánh xích máy xúc cán qua người biểu tình phản đối cưỡng chế ruộng đất nông dân tại xã Cẩm Điền, huyện Cẩm Giàng tỉnh Hải Dương hôm nay, ngày 10/7/2015.
CNN đã rất cẩn thận báo trước là đoạn clip này có cảnh rùng rợn, và chỉ trình chiếu với sự đồng ý của từng khán thính giả. Mức độ rùng rợn không khác gì một “Thiên An Môn thu nhỏ ở VN”. Địa điểm của sự kiện dã man phi nhân tính này, thảm thay, lại mang cái tên nghiệt ngã: làng Mao!
Ngay sau đó, đoạn clip có thể dự giải máu lạnh 2015 này đã nhanh chóng lan đi trên mạng truyền thông thế giới.
Hình ảnh đọng lại trong mắt nhân chứng là một lũ côn đồ xâm mình, ốm đói, với kim tiêm ống chích nhung nhúc đàng sau máy xúc, không khác nào chiến thuật biển người bám tăng thời đánh trận Khe Sanh.
Âm thanh đọng lại trong tai nhân chứng tại chỗ là “tiếng thét xé trời” của nạn nhân khi bánh xích cán qua người.
Hình ảnh đọng lại trong trí người xem đoạn clip đó là phân nửa thân thể nạn nhân, cả phần ngực, phần đầu với chiếc nón lá, cả bó cờ đỏ sao vàng cán tre, bị chèn bên dưới giàn bánh xích máy xúc.
Hình ảnh liên tưởng là mớ hình chụp hoặc những đoạn phim trắng đen về cuộc “Cải Cách Ruộng Đất”, với lô nhô đầu người chôn sống ló trên mặt ruộng chờ đợi chiếc lưỡi cày loang loáng đi ngang cổ.
Câu nói đọng lại trong đầu đoàn người biểu tình là của phe công bộc đảng và nhà nước: “Hôm nay sẽ dí chết hết mọi người, để xem còn dám chống nữa không?”.
*
Thế, “mọi người” đó là ai, họ chống gì?
Họ là những nông dân thình lình bị mất đất vào tay những tập đoàn kinh tế mua chuộc hệ thống cai trị từ trung ương xuống tới địa phương cấp xã, để “quy hoạch” ruộng vườn trồng trọt chăn nuôi thành những rì-sọt/chung cư cao cấp/khu chế xuất của nước ngoài/khu thương mại đẳng cấp v.v…
Họ là nạn nhân của các nhóm lợi ích sử dụng bạo lực dân phòng/công an xã/côn đồ giả dạng/con nghiện dính HIV/an ninh thường phục… nói chung là các loại đầu gấu địa phương phục vụ cho nhà nước để trấn lột nhân dân.
Họ là nạn nhân trực tiếp của chính sách “đất đai là sở hữu toàn dân”, hoàn toàn nằm dưới quyền phân bố hoặc thu hồi của đảng và nhà nước, như một dạng ân huệ “ơn đảng/ơn chính phủ”, ngang với ơn trời!
Họ là nạn nhân gián tiếp của tình hình cạn kiệt ngân sách nhà nước, khiến mỗi địa phương phải tự đào lấy kinh phí nuôi dưỡng guồng máy hành chính/quân đội/công an, bằng cây xanh thủ đô, bằng nhựa trải đường, bằng ruột công trình, bằng phong bì kêu thầu, bằng phần trăm các dự án quy hoạch…
Họ phản đối giá đền bù mỗi thước vuông đất là 65.000 đồng, tương đương với một bát phở, chênh lệch đến hàng trăm lần với giá quy hoạch giao đất cho các đại gia sân sau của nhà nước. Ở đây là Cty Cổ Phần Phát Triển Đô Thị & Khu Công Nghiệp VN-Singapore (VSIP).
Họ từng cắm rợp cờ đỏ trên đất ruộng, với một băng-rôn tha thiết van nài: “Người Nông Dân Kêu Cứu Chưa Đền Bù Xin Đừng Thi Công”, như FBker Liberty về quê chụp ảnh 20 ngày trước đây.
Họ lại cầm cờ đỏ biểu tình phản đối, với lòng tin còn sót lại vào một đảng và nhà nước đã từng vắt kiệt xương máu gạo tiền và tương lai của nông dân VN vào các trận chiến Chống Tây Giành Nửa Nước, Chống Mỹ Cứu Miền Nam, Chống Pôn-Pốt diệt chủng Khmer, và Chống Bá Quyền Bành Trướng.
Họ nhận chân ra được hôm nay, ngay dưới dây xích sắt máy xúc, rằng:
  • Thực dân Tây khai phá Tây Nguyên cho VN trước khi trao trả độc lập.
  • Mỹ không có tham vọng đế quốc chiếm đất ruộng của nông dân Việt.
  • Cũng qua rồi thời đánh giặc là đánh cho Liên Xô thời Lê Duẩn.
  • Liệu có phải đánh dân thời này mới là đánh cho Trung Quốc?
  • Cải Cách Ruộng Đất không dã man bằng Cưỡng Chế Thu Hồi Đất.
  • Cải Cách Ruộng Đất nhân danh dân cày, để làm cách mạng XHCN.
  • Cưỡng Chế Chiếm Đất của dân cày, ngược lại, nhân danh XHCN.
  • Xích xiềng thời thực dân không kinh hoàng bằng Xích cơ giới ngày nay.
  • Thế lực thù địch chèn dẹp đầu nhân dân không ở đâu xa.
  • Lực lượng gìn giữ an ninh chính thực là Cty bảo kê cho các đại gia.
  • Chủ đầu tư tham lam, nhưng, bộ phận bảo kê mới là gian ác.
  • Lá chắn của chế độ đã biến thành lá chắn của các Cty nước ngoài.
  • “Thi hành công vụ” có nghĩa là giết dân lãnh tiền và lên chức.
  • Chức năng Lãnh đạo chính là trực tiếp Chỉ đạo cho côn đồ giết dân.
  • Thủ phạm không chỉ là kẻ cầm gậy hay lái máy xúc, mà là lãnh đạo đảng.
  • Cưỡng Chế càng ráo riết, phản ảnh ngân sách nhà nước càng kiệt quệ.
  • Đảng và nhà nước càng vùng vẫy càng chìm sâu vào hố cát lún.
  • Thông tin chối tội của quan chức bị vô hiệu hoá tại chỗ bằng video clips.
  • Bao che cho tội ác chính là một tội ác lớn hơn.
  • Lũ cai trị phải dựa vào đám côn đồ để tồn tại qua ngày, tức Vô Chính Phủ.
  • Uy tín và quyền lực của đảng và nhà nước đã chạm đáy zéro.
  • Tình hình xã hội VN ngày càng gia tăng thảm sát/trả thù/thanh toán… khắp nơi, như đêm trước những cuộc đổi đời trên thế giới.
  • Nguy cơ của chế độ không phải là diễn biến hoà bình. Nó là diễn biến bạo lực, bắt đầu từ lũ con trời hùng cứ địa phương.
  • Nhân dân không ưa bạo lực, nhưng, đừng ai buộc nhân dân phải đứng trước lựa chọn duy nhất là phản ứng bằng bạo lực.
  • Trước mắt, VN có thành biển máu hay không hoàn toàn tuỳ thuộc vào những kẻ đang nắm giữ quyền lực và khí tài trong tay hiện nay.
*
Tóm gọn, trong những ngày Nguyễn Phú Trọng tung tăng từ Phòng Bầu Dục đến Đáy Mù Sương và nhiều nơi có đầy máy khuếch âm ở Mỹ… thì ở đây, bầu không khí dân chủ của Trọng đang sục sôi chờ bật nắp van bên dưới giàn xích cơ giới máy xúc.
Chính phủ chưa lên tiếng. Chính phủ đợi TBT đảng đấy phỏng?
Còn nhân dân đợi gì?
Nhiều phần, người ta đợi ngày sử dụng chính chiếc máy xúc đất này vào việc lấp chôn chế độ.
Hãy kíp về đây chứng kiến ngày đó, bớ Trọng!
10/7/2015 – Ngày giỗ Danh tướng Lý Thường Kiệt lần thứ 910. Tròn 75 năm ngày Thống chế Philippe Pétain thành lập Chính phủ Vichy hợp tác với Phe Trục.
Blogger Đinh Tấn Lực

Ê Mông Không Ê Gối…


NPT-Biden

Ê Mông Không Ê Gối…

(FB Status Song Thất Thập Ngũ)
Trời còn để có hôm nay
Tan sương đầu ngõ, vén mây giữa trời
(Kiều)
Mark Zuck lẽ ra phải lấy nick là “Thánh Buôn Chuyện”, mới đúng tông đúng điệu.
Nghĩ gì à? Nhiều thứ lắm Mark!
Ở đâu à? Tất nhiên, Овальный кабинет и Туманный Нижняя, tức là Oval Office & Foggy Bottom, chứ đâu nữa Mark? Tiếng Việt kêu là gì nhỉ, Phòng Bầu Dục và Đáy Mù Sương đấy, phỏng?
Với ai à? Chứng tỏ rằng Mark không đọc/không nghe VOA về hoạt động của các Ngài Obama & Biden của chúng ta đấy nhé!
Cảm giác thế nào à? Nói chung là интересно – Thú Vị! Cần phải lặp lại nhiều lần từ Thú Vị này, để tận hưởng theo kiểu selfie tự sướng đó Mark!
Thong thả nào, để từ từ mình kể Mark nghe…
*
Thú vị đầu tiên là sau một chuyến bay dài đến ê mông/cuồng cẳng, mọi người được thoải mái duỗi tay duỗi chân, cứ như là giữa lòng Hà Nội sau chiến dịch làm thoáng cây xanh, ngay trên sàn sân bay của căn cứ Joint Base Andrews nổi tiếng giữa lòng thủ đô Hoa Kỳ. Nhớ là Hoa Kỳ, chứ không phải Mỹ, một khi mình cần nhấn mạnh tình cảm, nhé Mark!
Thế đấy! Mọi người yên tâm xách hay kéo hành lý cá nhân bằng tay trái, để dành tay phải mà bắt tay lẫn nhau cho xôm tụ trước ống kính của tuyên giáo trung ương, bởi ai cũng biết rằng chốc lát nữa đây, bộ ảnh tuy nhốn nháo nhộn nhạo mà không kém phần tự do hoành tráng này sẽ tràn ngập màn hình và trang nhất các báo bên nhà.
Có 3 lý do để khỏi bận tâm đến chuyện thảm đỏ, Mark! Một là nhẹ phần thủ tục, không ai phải khởi sự xun xoe khúm núm ngay từ chân cầu thang máy bay. Hai là, thảm đỏ mà chi, một khi nghe tin thảm hoạ thị trường chứng khoán như “Máu Loang Bãi Thượng Hải”? Ba là, thảm đỏ ích gì, ngay trên bản tin ngày song thất về cuộc thảm sát già trẻ lớn bé ở Chơn Thành?
*
Đúng rồi Mark. Thú vị đáng kể kế tiếp là ở Phòng Bầu Dục.
Mark nên nhớ rằng chính Ngài Tổng thống Obama đã tế nhị nhấn mạnh ngay trong lời phát biểu công khai có ghi âm về việc đón tiếp trọng thị Tổng Bí Thư CSVN ngay tại Phòng Bầu Dục, nhá!
Này, này! Không có lợi gì để nhắc đến chuyện Ngài Obama từng nghịch đùa với trẻ con của Mỹ tại đây cả, Mark. Lại càng không nên đề cập đến chuyện các Ngài tổng thống Mỹ từng tiếp các phái đoàn người Mỹ gốc Việt chỗ này để thu thập ý kiến mỗi lần sửa soạn đón các phái đoàn Hà Nội sang đây, nhé Mark. Tế nhị tí xem nào!
Vâng, chính tại đây, Phòng Bầu Dục, mình đã thực sự cảm thấy vô cùng thoải mái trong một khung cảnh thoải mái chẳng cần rườm rà cờ xí. Ngay cả phong cách của Ngài Obama cũng thế, cũng rất bình dân giản dị và gần gụi với khách, chẳng tỏ chút gì là khoảng cách cần thiết của một người cho trước kẻ nhận, hay người trên trước kẻ dưới, hoặc tệ hơn, là người đứng trước kẻ quỳ.
Có khác chứ, khác nhiều nữa kia, Mark! Cái không khí thiên tử giá lâm không có ở đây. Rõ là người Mỹ, cả dân thường lẫn chính khách Mỹ, đều là bậc thầy của tính khí ngang hàng, tập quán bình đẳng. Chứ không thì, rơi vào vị thế đó, mà ở Á châu nói chung, hay Tàu-Việt-Triều Tiên nói riêng, thì mối tương quan phải là ông cố nội với cháu/chắt/chít, chứ chả thèm cha-con đâu Mark.
Mark có coi lại khúc phóng sự của VOA không? Chính từ cái thần thái bình dị của Ngài Obama mà mình cảm thấy tự tin hơn hẳn mấy đứa bưng biền thất học qua Mỹ trước đây. Không. Đừng để ý đến hai ngón tay cái của mình xoắn suốt vào nhau như thế. Chẳng ai thấy đâu Mark. Người ta nhìn mắt nhìn mặt kia. Và không thể nào mấy thằng Ku Khải, thậm chí, Ku Ba/Ku Tư nọ sánh nổi với mình đâu Mark. Thề!
Từ cái thế ngồi tréo chân. Từ cái chõ tựa khẽ lên thành ghế. Từ cái bờ vai nghiêng nhẹ về phía chủ nhà, y hệt như chủ nhà đang nghiêng về khách. Từ cái nụ cười nghiêm mà nhã/tình mà chả lẳng. Từ cái ánh mắt toát ra cả một trời học hàm học vị ngành xây dựng đảng. Cho chí từng câu nói thuộc lòng đỉnh đạc không cần giấy mà vẫn ngắt khoảng đều đặn cho cậu thông ngôn v.v… Không có chỗ nào chê được đâu Mark. Mình thật!
Ý tứ cũng thế, Mark! Không. Mình không hề đề cập đến chuyện mua bán vũ khí sát thương gì cả, Mark. Phùng đại tướng không tháp tùng chuyến này là vì lý do kiểm tra sức khoẻ, Mark. Vả, Ngài Obama cũng chả bóng gió gì về chuyện tháo bỏ từng phần hay toàn phần cái lệnh cấm vận khí tài của Mỹ, thì mình cũng phải hiểu, có vòi cũng khó được.
Với lại nữa, chính phủ còn đang tìm cách mồi chài cách vay dự trữ ngoại hối để trả lương quân đội/công an kia, thì lấy tiền đâu mà mua hàng độc của Mỹ, Mark? Hãy nhìn sang Âu châu, Mark. Pháp thà chịu đóng phạt hàng tỷ Mỹ kim, nhưng đã quyết không bán chiến hạm lớp Mistral cho Bắc Kinh, thì, VN bọn mình cũng được giảm nhẹ phần đe doạ, làm sao dám trách Mỹ hững hờ?
Không. Mình không có quà riêng nào tặng Ngài Obama hay Ngài Biden, Mark. Mấy tấm bia căm thù nọ nặng quá Mark, không đưa vào phòng bầu dục hay xuống xóm Đáy Mù Sương kia được, Mark. Mà cũng không chắc gì họ hiểu cái thiện chí mình muốn chuyển đổi căm thù đằng đằng thành yêu thương nồng cháy đâu Mark.
Thành công! Thành công to đấy chứ Mark! Mark không thấy mình cài được 16 con chữ Titanium vào cuộc gặp lịch sử này đấy sao? Này nhé: Gác Lại Quá Khứ – Vượt Qua Khác Biệt – Phát Huy Tương Đồng – Hướng Tới Tương Lai, chẳng phải là đối ý đối từ chan chát đó sao?
Không đâu Mark. Mình chẳng có ý trịch thượng gì với bọn Mỹ, theo kiểu Bắc Kinh ứng xử với Hà Nội bọn mình đâu. Mình chỉ mong biểu thị được tính chủ động khuyến khích/kêu gọi/hướng dẫn/yêu cầu và giáo dục Hoa Kỳ là đừng mặc cảm thua trận nữa, cho dù đó là trận thua duy nhất của Mỹ. Cũng đừng dị ứng với bất kỳ thể chế dân chủ nào không giống kiểu dân chủ của Mỹ. Còn cái gì giống nhau thì nên cùng nhau có cái nhìn “tích cực hỗ trợ nhau”, ví dụ như về một trở ngại chung trên Biển Đông, chẳng hạn. Và tất cả là để nhìn về phía trước, cho dù đó là huyệt mộ của tư bản hay chân trời của XHCN.
Chưa hết, Mark. Mình còn nhấn thêm rằng: “Quá khứ thì không ai có thể thay đổi được, nhưng còn tương lai thì thuộc về trách nhiệm của chúng ta”.
Không, Mark. Mình không cần nói rõ ra là đã thuỗng câu này từ mồm Ngài Bill Clinton trong bài diễn văn tại Đại học Hà Nội ngày 17/11 năm 2000. Trong đó, Ngài Clinton ân cần nhắc lại câu danh ngôn nguyên thỉ của Ngài Đại sứ Pete Peterson: We cannot change the past. What we can change is the future”.
Chắc chắn một người quyền lực đứng đầu thế giới như Ngài Obama có một không hai trước mặt mình kia thì không thể không hiểu được thông điệp mình cài trong đó. Đúng như thế! Từ khoá trong câu này không phải là chữ “trách nhiệm”, mà chính là 2 chữ cuối, “chúng ta”, đó Mark.
Мы. Nous. We. Us. Chúng ta. Thế là VN ngang hàng với Hoa Kỳ. Hà Nội ngang hàng với Hoa Thịnh Đốn. Và nếu cần quảng diễn thêm thì, có lú gì thì lú, Trọng này cũng ngang hàng với Obama. Không thể nào “bên lú bên khinh” được nữa! Mình đâu có cần phân hoá nội bộ bọn nó. Mình đâu cần thả sâu vào nồi canh bọn nó. Mình chứng tỏ ngang hàng với nó mới là oách chứ, đúng không Mark?
Mark thấy không? Ngài Obama đâu có chau mày khi nghe mình ngâm nga 16 con chữ Titanium đó. Ngài còn vui vẻ nhận lời mời là sẽ cùng Đệ nhất phu nhân nước Mỹ qua thăm Hà Nội nữa kia. Chắc chắn rồi, Mark. Mình sẽ bố trí ra ngoài mùa Hè, để khách đỡ phải mang kính râm hay biểu diễn thời trang áo thun ba lổ giữa một Hà Nội hớt trọc kiểu tân binh nghĩa vụ quân sự…
Không hẳn thế đâu Mark! Ngài Obama không hề chi li về thời gian gặp gỡ đến mức phút/giây chính xác như thế. Không. Cũng không phải Ngài ấy phán rằng “Các bạn đến trễ những 20 năm!” đâu Mark.
Ngài Obama thực ra chỉ ân cần nói nhỏ như rót vào tai: “About time!”, thế thôi. Thì có phải đó là một lời nhắn riêng, giống như ngài ấy đã từng bóng gió với bạn Raul Castro mấy tháng trước đây không, cho dù là chẳng cần nói đến chuyện “đổi mới thể chế” hay “đối tác chiến lược toàn diện” gì sất?
Vâng, và mình cũng vào vai đồng cảm, vén tay áo, nhìn đồng hồ, cười mỉm, và nhẹ nhàng bóng gió với ngài ấy rằng: “Tôi biết. Đã Đến Lúc! Thưa Ngài Tổng thống”.
Thế là hiểu nhau, tròn vẹn, chóng vánh. Mark có thấy đó là một thành công rất lớn về mặt tin cậy, mà chẳng cần huênh hoang cái gọi là “lòng tin chiến lược” cmn gì gì đấy không?
Trên căn bản tri âm tri kỷ đó, thì Mark này, cần cóc gì phải tuồn tuột ra cả đống thứ trên bản Tuyên Bố về Tầm Nhìn Chung VN-Hoa Kỳ? Cứ viết khơi khơi “có những vi phạm luật pháp quốc tế trên Biển Đông”, là lập tức Hoa Kỳ nói riêng, và toàn thể nhân loại nói chung, đều tất yếu quán triệt như nhau rằng “Trung Quốc có những vi phạm luật pháp quốc tế trên Biển Đông”. Mà không cần phải ghi rõ ra một điều trước giờ bọn mình vẫn có thói quen coi là cấm kỵ. Mark có thấy đó là một sự khéo léo khôn ngoan hết sức mềm mỏng không nào?
*
Thú vị thập phần, phải nói là ở bữa tiệc tại Bộ Ngoại Giao dưới Đáy Mù Sương, đó Mark.
Không. Chẳng có gì phải khớp cả, Mark. Trước cái mi-cà-rô, mình cầm giấy đọc ở khúc này, chẳng phải là do thói quen, mà là có ý cả đấy. Muốn dạy thì phải làm gương cho bọn tháp tùng, lẫn bọn không tháp tùng, về tính kỷ luật cần thiết để leo cao lên đến vị thế trung ương hay BCT. Cũng để cho toàn thể thực khách cử toạ trong buổi tiệc chiêu đãi này cảm được cái tính thống nhất lãnh đạo trăm tượng một khuôn/trăm hòn một cỡ của Hà Nội nó khác với tính buông tuồng của chính trị Oa-sinh-tơn Đi Xi này nó như thế nào.
À! Điều thú vị thập phần mà mình nói tới đó chính là ẩn ý đàng sau hai câu Kiều trong bài phát biểu của Ngài Biden:
“Trời còn để có hôm nay – Tan sương đầu ngõ, vén mây giữa trời”…
Xuống Đáy Mù Sương mà nghe thơ sương tan đầu ngõ, không phải cực thú vị thì là gì, Mark?
Người thoáng tính sẽ cho rằng bọn Mỹ này nó cực tế nhị để bày tỏ lòng hiếu khách. Có thể dẫn chứng thêm mấy câu mà Ngài Bill Clinton lẫy Kiều nhuần nhuyễn gần 15 năm trước đây nữa cơ: “Sen tàn cúc lại nở hoa – Sầu dài ngày ngắn, Đông đà sang Xuân”…
Người khó tính sẽ bảo câu Kiều ngày ấy không hay bằng câu Kiều hôm nay. Lý do à? Có lẽ bởi vì câu trước gọi tên đủ 4 mùa Hạ-Thu-Đông-Xuân, nhưng không thấy rõ cái may mắn cơ trời như trong câu sau.
Đọc lại đi. Ngẫm lại đi. Trời còn để có hôm nay… Người Âu cứ bảo cơ hội chỉ gõ cửa một lần. Người Á còn nói rõ thêm là phước bất trùng lai, cái may không tới lần thứ nhì. Vậy mà, chẳng phải là trời đất còn ưu ái cho ta cái ngày này, sau những 20 năm vật lộn với cái phao cứu sinh cả đảng đấy sao?
Thiền sư Thích Nhất Hạnh thì phải, đã có lần giảng qua hai câu thơ này, đại ý rằng, nhờ cái duyên may mà sương tan đầu ngõ, để thấy hoa, và mây tan giữa trời, để thấy trăng. Người tu hành nhìn qua khỏi ngón tay thì thấy trăng, thấy hoa. Chứ còn, Mark này, bọn buôn thuốc phiện, dù bảo tín ngưỡng đó là thuốc phiện, thì chỉ thấy lời lỗ, chứ có thấy được gì khác?
May, còn có ngày này, mà có bản Tuyên Bố về cái Tầm Nhìn Chung.
Thế, tầm Nhìn Chung đó thấy gì à? Nhiều thứ lắm Mark.
Thấy hệ quả thắng thua trận chiến 59-75 mà tủi với Đức và Nhật.
Thấy khẩu hiệu thống nhất đỏ trời mà lòng người không chỗ nào giao nhau, y như hai ray đường xuyên Việt.
Thấy VN đội sổ thiên hạ, thua cả Miên/Lào.
Thấy giặc chiếm Biển Đông.
Thấy chỗ dựa quyền lực thành đồng vách sắt đang nổ như bong bóng.
Thấy Kiều phải rời chốn lầu xanh, bởi có thập thành chăng nữa cũng vẫn còn một cửa hoàn lương.
Thấy Thoát Trung là một mệnh lệnh thời đại, và đây là cơ hội cuối cùng.
Thấy điều kiện vào TPP cực gắt, nhưng, không nếm thuốc đắng lấy gì giã tật?
Thấy hy vọng đã vươn lên: “Hoa tàn mà lại thêm tươi – Trăng tàn mà lại hơn mười rằm xưa”…
Đi một ngày đàng học mấy sàng khôn là đây chăng, hỡi Mark?
Status kế sẽ kể thêm chuyện dài đi Mỹ chỉ ê mông mà không ê gối.
Có thêm tin gì về thị trường chứng khoán TQ thì Inbox cho phát nha Mark.
Mình thật sự thích Mark hơn Marx rồi đó. Mình thật!

08/7/2015 – Tròn 21 năm Kim Chính Nhật lên ngôi, kế nghiệp Kim Nhật Thành, trị vì Bắc Triều Tiên. Chuẩn bị chào mừng sinh nhật thứ 103 của cố Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Cừ, ngày mai, 09 tháng 7.
Blogger Đinh Tấn Lực chấp bút.

Chiến Lược Tháo Gỡ Khó Khăn Trước Mắt

NTDthaogokhokhan
Chiến Lược Tháo Gỡ Khó Khăn Trước Mắt
. Đinh Tấn Lực
Tôi thấy nhân dân ta bây giờ so với ngày xưa ỷ lại Nhà nước lắm. Cứ chờ trên về, chờ cung cấp cái này, hỗ trợ cái kia chứ không đem hết sức ra tự làm...” – Phạm Quang Nghị (Thiên tai thì không tính trước được – Vietnamnet 02/11/2008)
Chuyện này xưa rồi Diễm, từ 2008, chỉ nhắc lại để nhấn vài điểm cốt lõi ở lãnh đạo:
  1. Để “trên” nói cho “dưới” nghe nha: Nhà nước đuối rồi dân!
  2. Dân lì quá, chỉ biết ăn bám nhà nước, chẳng biết tự lập tự cường!
  3. Đâu rồi cái thuở còn cái lai quần cũng cắn đôi hột muối cho đảng?
*

Nếu nhân dân không làm ăn tốt, doanh nghiệp không làm ăn tốt, chúng ta sẽ không có gì cả”. – Nguyễn Tấn Dũng (Không thể ngồi trông chờ vào “bầu sữa” ngân sách– Tiền Phong 29/6/2015)
Chuyện nay, 2015, có khác chút đỉnh:
  1. Để “trên” nói lại cho “dưới” nghe nha: Nhà nước đuối rồi các quan!
  2. Quan tham quá, chỉ biết ăn bám ngân sách thuế, chẳng biết sáng tạo tự túc!
  3. Chỉ mới khai thác tròm trèm 432 loại thuế-phí. Bầu sữa nhân dân nào đã cạn đâu?
  4. Dân không được phép đuối. Hễ dân đuối là các quan treo mỏ, nhớ đấy!
*
Ngân Sách Cạn – Nhà Nước Đuối
Cả Nghị lẫn Dũng đều là tai hoạ.
Nghị đổ cho thiên tai. Từ lũ lụt cho tới giông lốc bật gốc mơ vàng tâm.
Dũng tạo ra nhân tai. Liên tục. Bởi nó tạo ra nhiều trương mục Thuỵ Sĩ.
Rõ ràng nhân tai khác thiên tai. Nhân tai thấy trước được. Mà vẫn không tránh khỏi.
Dự án Dung Quất thấy trước là cầm chắc lỗ lã. Dự án Bôxít Tây Nguyên đã được báo trước lợi bất cập hại. Vinacácthứ đều thấy đổ vỡ trước mắt… Tất cả đã bốc hơi.
Nợ công/Nợ xấu đều thủng trần. Kim ngạch xuất nhập khẩu chói chang một màu đỏ. Riêng đối với một mình TQ, cán cân thương mại 2014 đã thâm hụt 43,8 tỷ USD!
Hàng loạt dự án đầu tư FDI hàng khủng (tiền tỷ USD/Euro) đắp chiếu rồi …thu hồi: Thép Guang Lian-Dung Quất; Thép Cà Ná Ninh Thuận; Bãi biển Rồng Quảng Nam; Công viên Thế giới Kỳ diệu Vũng Tàu; Thành phố Sáng tạo Nam Phú Yên; Nam Hội An; Nhơn Trạch Berraja Đồng Nai; Thép Kobelco Nghệ An; Starbay Phú Quốc; Saigon Atlantis Hotel Vũng Tàu; Nhiệt điện Hải Dương; New City Phú Yên; Bus Centre Bình Định; Booyoung Vina Hà Nội; Geleximco Hà Đông; Tháp Thiên Niên Kỷ Hà Tây; Khu đô thị Văn Phú Hà Đông v.v…
Không phải đã cố tránh mà không tránh khỏi. Không thể tránh là bởi cái đuôi định hướng XHCN, với nền kinh tế quốc doanh làm chủ đạo. Không thể tránh là bởi các bộ ngành đều là cơ quan chủ quản những bộ phận kinh tế của từng khu vực cát cứ. Không thể tránh là bởi không cấp nào muốn tránh, để giữ phần trăm trong túi riêng. Nói vuông là không cần tránh, trong “nhiệm kỳ này!”, suốt chục nhiệm kỳ qua.
Nhà nước rõ đuối. Bầu sữa rõ cạn!
Đến mức QH không tin báo cáo 6,6% bội chi ngân sách là con số thật, và đòi hỏi kỷ luật ngân sách phải quyết liệt hơn.
Đến mức chính phủ phải hứa trước QH là sẽ điều chỉnh mặt bằng lãi suất cho phù hợp với diễn biến lạm phát.
Đến mức chính phủ muốn vay tiền từ kho ngoại hối dự trữ để trám vào khoảng trống ngân sách, vốn là một giải pháp “ngu không bằng liều”.
*
Bầu Sữa Ngân Sách Đã Rót Vào Những Đâu?
Chẳng ai có tài liệt kê ra đầy đủ những dòng chảy bí mật.
Phần trên của tảng băng chỉ cho thấy một số dự án hoành tráng: Tượng Đài Quảng Nam; Văn Miếu Vĩnh Phúc; Hội trường mới của QH; các trụ sở UBND từ cấp tỉnh thành xuống đến cấp xã; hệ xe công tiền tỷ; hàng nghìn phái đoàn công du nước ngoài và hàng vạn hội nghị trong nước hàng năm; thậm chí, mỗi khoá họp 41 ngày của QH tiêu tốn 1 tỷ đồng/ngày (theo bảng giá 2013, ở hội trường cũ của bộ QP)…
Phản ảnh của các dự án đó là những vườn ngự uyển của quan tỉnh uỷ; phòng khách dát vàng của cựu tổng bí thư; những biệt thự của chánh văn phòng thanh tra và các chủ tịch tỉnh, thậm chí, của chủ tịch xã hay trưởng công an xã; những nhà phố trả bằng tiền mặt ở Âu Mỹ do con cái các quan đi du học đứng tên v.v…
Tài nguyên đất nước có hạn. Rừng đã trọc. Biển đã vắng. Dầu sắp khô. Than đã hết. Và Thuế của dân, qua nhiều cách tận thu cùng nhiều đợt tăng giá nhu yếu phẩm, cũng đã “tận cùng bằng số”. Không thể có loại bầu sữa ngân sách nào có thể cung ứng cho nhiều thế hệ quan tham mà không cạn kiệt.
Hệ quả tại chỗ của bầu sữa teo tóp đó là gì?
Một số biện pháp tự phát để thu vén lọt sàng hứng nia, theo kiểu chặt đốn cây xanh Hà Nội lấy gỗ/lấp sông Đồng Nai và sông Hồng lấy bãi/xây đường có rãnh lấy nhựa/chọn thầu TQ lấy $…
Một số biện pháp bóc ngắn cắn dài là:
  • Tạm bán sân bay Phú Quốc
  • Tăng giá xăng
  • Tăng giá điện
  • Tăng giá cước điện thoại
  • Phí đường bộ xe máy
  • Phí kiểm tra định kỳ khí thải môtô , xe máy
  • Phí kiểm định ô-tô, xe tải, xe máy chuyên dùng
  • Thêm trạm phí cao tốc khắp nơi…
Một số biện pháp đối phó các nguy cơ
  • Vỡ nợ công
  • Vỡ nợ xấu ngân hàng
  • Vỡ bóng bất động sản
  • Hết tiền trả lương công nhân viên chức
  • Nợ lương quân đội/côn an…
*
Giải Quyết Bầu Sữa Cạn Kiệt Thế Nào?
Về mặt truyền thông: Mọi thông tin về tình hình xấu đều là nói xấu, và cần “được” nghiêm trị! Có nghĩa là xử lý không cần toà. Đó là cái nghiến răng đánh rắm của bộ trưởng 4T Nguyễn Bắc Son. Gia cố thêm một sắc lệnh cấm đồn thổi tin tức liên quan đến lãnh đạo? Đứa nào nói “Sai lầm lớn nhất của người lãnh đạo là không biết sự thật” đích thị là thằng nói láo. Phải “bằng mọi giá” giữ cho “VN tự do báo chí hơn nhiều nước khác”. Đó là cái nghiến răng đánh rắm thứ hai của bộ trưởng 4T Nguyễn Bắc Son, góp phần vào giải pháp.
Về mặt tài chính: Cấm nhân dân rút tiền từ nhà băng? Cấm nhân dân mua USD hay mua vàng cất giữ riêng? Kín đáo in thêm tiền polimer? Nhân rộng chiêu thức khuyến mãi bất động sản bằng cách đảm bảo thuê mướn 2 năm đầu? Bán thêm trái phiếu cho …Tàu? Chấp nhận sử dụng đồng Nguyên làm bản vị thương mại? Ráo riết cưỡng chế đất khắp nơi?
Về mặt doanh nghiệp sản xuất: Dự phòng các biện pháp chống đình công/lãng công. Công đoàn cần lập công ngăn chận từ trứng nước mọi luận điệu kích động của thế lực thù địch xúi giục công nhân đòi tăng lương. Các doanh nghiệp 100% vốn nước ngoài cần chuẩn bị tinh thần hợp tác phong bì hỗ trợ chính quyền địa phương. Các xí nghiệp liên doanh cần cảnh giác phòng gian bảo mật. Các cơ quan nhận đơn khai báo phá sản chuẩn bị làm việc tăng ca.
Về mặt cơ quan nhà nước, tính từ cấp bộ xuống tới cấp thôn: Đưa vào hoạt động ngay tức khắc CHIẾN LƯỢC THẢ RÔNG TÌM KINH PHÍ. Kể cả kinh phí vận hành của cơ quan lẫn lương bổng cá nhân. Có nghĩa là phải nâng cao tinh thần tự túc, từ cá nhân tới tập thể.
Toàn đảng và cơ quan nhà nước cần phải quán triệt chiến lược tháo gỡ khó khăn trước mắt.
Toát yếu của chiến lược này là: Tháo Từ Dân – Gỡ ở Dân!
Tâm niệm đầu tiên và sau cùng của mọi đảng viên chính là thông điệp cốt lõi trong bài báo lừng lẫy mới đăng: “Không làm ăn tốt chúng ta sẽ không có gì cả!”.
Châm ngôn mới là Học Tập & Noi Gương CSGT tự tìm lấy bánh mì & nước lọc.
Khẩu hiệu mới là Còn Dân Còn Bánh Mì.
Cực lực hoan hô chuẩn Tổng Thống X của một VN trên đường băng chéo cánh.
01/7/2015 – Tròn 67 năm Nha Bình Dân Học Vụ phát động một Chiến Dịch Diệt Dốt. Tròn 18 năm “Hongkong hoàn toàn giải phóng sau một thế kỷ rưỡi oằn oại dưới sự thống trị của đế quốc Anh, khi chủ quyền về lại trong vòng tay TQ”.
Blogger Đinh Tấn Lực