Em Ơi, Tự Do Là Có Thật!
. Đinh Tấn Lực
Em ơi, Tự Do là có thật. Tình Yêu là có thật. Hạnh Phúc là có thật.
Nó thật như chiếc đuôi ảo diệu của chú công xòe ra thành một vầng dương xanh biếc. Nó thật như chiếc cổ cao quàng khăn tím của một người yêu dành tặng người yêu trong ráng chiều màu cà sa tráng sắc hướng dương vàng lóng lánh long lanh. Nó thật như chúng ta nôn nao trong cùng một múi giờ mà mơ nắm tay nhau tung tăng trên đồng lúa gió lùa mênh mông bát ngát.
Nó thật như nỗi rung động cầm lá phiếu trên tay mà ngỡ là đang nâng niu một đóa ngọc lan chớm nở. Nó thật như lời Nam mô thầm thì theo từng hơi thở của mẹ mỗi sáng mỗi chiều. Nó thật như nụ cười em bé trên đê đang giữ chắc sợi dây diều. Nó thật như tấm lòng và hy vọng của mỗi chúng ta rì rào bạt ngàn tiếng gió.
Nó thật như năm mươi triệu nắm tay Otpor! tung lên trời Miến Điện. Nó thật như tiếng chuông chùa khoan thai mà nghe chừng giục giã qua sông. Nó thật như máu ni sư và thanh niên nam nữ xứ này đã tưới dọc những vệ đường. Nó thật như ánh mắt bao dung mà quyết liệt của Daw Aung trước những nòng thép lạnh…
Nó thật từ lâu trước giờ đếm phiếu. Nó thật như thai cấn của một đôi uyên ương không mong đợi gì hơn. Nó thật từ khi có tin tổng tuyển cử. Nó thật từ lúc người người rộn rã bỏ bữa cơm chiều qua. Nó thật như bầu trời trong vắt của một ngày cuối tuần đi vào lịch sử.
Nó thật như tấm gương vô úy sáng hơn đóa hoa sứ cài tóc của người phụ nữ gầy tựa cây lau thép. Nó thật như lòng can đảm của các vị tướng trên chính trường dám dứt khoát thoát hán và biết lúc thoái lui. Nó thật như nét bút chưa khô của Srdja Popovic nhảy nhót trên tấm bảng trắng những ý niệm đấu tranh rất mới. Nó thật như nét mặt rạng rỡ của Slobodan Djinovic khi bắt tay những người bạn chưa từng gặp trước đây đang cần truyền lửa. Nó thật như lời giảng rất trầm của cựu đại tá Robert L. Helvey về từng chiến thắng nhỏ trong một cuộc chiến dài không cần súng đạn. Nó thật như chiếc chìa khóa chặt các trương mục ngân hàng nước ngoài để mở toang ra những cửa thoát đàng sau mấy chiếc ngai vàng. Nó thật như đường băng trải rộng cho những chuyên cơ hạ cánh trong tiếng vỗ tay.
Nó thật như lòng dân. Nó thật như ý chí phơi gan trải mật của mỗi chúng ta. Nó thật như tương lai sáng lòa của lớp trẻ trên đường tới lớp.
Em ơi, Tự Do là có thật. Tình Yêu là có thật. Hạnh Phúc là có thật.
Hãy tin nhau. Hãy cảm ơn nhau. Hãy tựa vào nhau…
Kaba Ma Kyei – Cho Đến Ngày Tận Thế.
09/11/2015 – “We Must Win!” Chúng Ta Phải Thắng! – Vẫn còn giữ đó chiếc áo phông màu cà sa hứa tặng bạn Lê Công Định.
Blogger Đinh Tấn Lực