Thánh Gióng Quý Tỵ Đã Vươn Vai Như Thế Nào?

Thánh Gióng Quý Tỵ Đã Vươn Vai Như Thế Nào?

. Đinh Tấn Lực
tuong thanh giong

If you know something and don’t say it, who are you?
(Nếu bạn biết điều gì đó mà không nói ra, thì bạn là ai vậy?)
-  Ngãi Vị Vị.

Ngày cuối năm, rót rượu đón ông bà mà nghe lòng hưng phấn pha lẫn chút bâng khuâng.
Không lo sao được? Biết trả lời thế nào cho thông, nếu cắc cớ ông bà dằn chun rượu và nghiêm giọng đánh dấu hỏi: Hà cớ gì mà bạn bè tân đáo hể hả bảo rằng đã vĩnh viễn vượt thoát khỏi một đất nước có nhiều đài tưởng niệm ngang ngửa với số ăn mày; một nhà cầm quyền mắm tôm pha chất thải; một chính phủ bao cao su bọc hằng hà các quả đấm thép tham ô nhũng lạm; một đảng vinh quang rà bướm phụ nữ để tìm tang chứng ghép tội, dù chẳng thấy đâu mà vẫn thấy có lãi; một bộ y tế hồn nhiên giết dân bằng thuốc chủng ngừa; một bộ giáo dục thư thả lập trình não dân bằng môn chính trị Các-Mác-Mao-Hồ; một bộ ngoại giao cà lăm cà lặp mớ quan ngại sâu sắc; một bộ quốc phòng thin thít như hến lên cồn; một bộ thông tin khe khẽ chép mồm đồng ca theo nhịp gậy của tuyên giáo đảng và cùng dồn sức câu độc giả bằng mông/vú/cướp/giết/hiếp…; một bộ tư pháp xử sao cũng được với hệ quả là chánh án bị trùm váy tại tòa; một bộ an ninh tài giỏi hàng đầu thế giới về trình đạp mặt bóp vú nhân dân tuần hành/hành hung người thăm bạn ra tù/đánh gãy xương ức blogger bất đồng chính kiến/gài bẫy sex để bắt người/cài mã độc vào trang nhà của người bị bắt phi pháp/giả dạng côn đồ cướp di động, iPad, máy ảnh của người biểu tình/khóa trái cửa nhốt người trong nhà ngày lễ/cấm gửi tù áo ấm vào mùa rét đậm/cướp bạt che lều của dân oan ở vườn hoa Lý Tự Trọng/giật tờ rơi về quyền làm người/xé băng rôn chống quân xâm lược/cưa đá thổi bụi mù để giải tán buổi tưởng niệm tử sĩ xả thân giữ đảo/len lén rút dải băng vòng hoa viếng tang…
Hoặc, đơn giản hơn, biết trả lời sao, kể từ Điếu Cày, đã hết thảy bao nhiêu người vào tù vì khẩu hiệu HS-TS-VN, trước khi các tờ báo đảng thậm thụt đăng bài về trận hải chiến Hoàng Sa 19/01/1974? Và bao nhiêu người bị hãm hại sau những bài báo tưởng là cởi mở đó?

*

Ở mặt hưng phấn, người ta có thể đúc kết ngắn gọn chí ít là những ghi nhận về hoạt động lấn sân của giới cổ súy cho dân chủ ở trong nước, hoặc một bản tóm lược 70 vụ tụ tập phản kháng trong quý cuối của năm 2013:

Quý 4 năm 2013
Min BắcMin TrungMin Nam
59 vụ
Phản Kháng
về Dân Sinh
(84,3%)
>1000 ngườiHà Nội, Hà Nội, Thái BìnhKhánh Hòa, Thanh HóaSài Gòn, Bình Dương
>100   <1000 font="">
người
Hà Nam, Văn Giang, Hà Nội, Hà Tĩnh, Hải Dương, Hà Tĩnh, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Thái Bình, Hà Nội, Hài Phòng, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội, Hoà Bình, Văn Giang,Quảng Nam, Bình Phước, Bình Thuận, Quảng Ngãi, Quảng Ngãi, Nha Trang,Sài Gòn, Cà Mau, Sài Gòn, Đồng Nai, Sài Gòn, Sài Gòn,
 < 100 ngườiTuyên Quang, Hà Tĩnh, Hà Tĩnh, Thái Bình, Hải Phòng, Hà Nội, Hà Nội, Hà Nội,Nghệ An, Phú Yên, Đắc Lắc, Thanh HóaĐồng Xoài, Ninh Thuận, Cần Thơ, Bình Dương, Cần Thơ, Sài Gòn, Sài Gòn
Tổng số PK Dân Sinh
 
32
12
1
11 vụ
Phản Kháng
về
Nhân Quyền

(16,7%)
>1000 người   
>100   <1000 font="">
người
Hà Nội Sài Gòn,
< 100 ngườiHà Nội, Nam Hà, Hà NamĐà Lạt, Đà Nẵng, Nha Trang,Sài Gòn, Sài Gòn, Tân An
Tổng Số PK Nhân Quyền
 
4
3
4

Trước đó, vẫn chưa ai quên những vụ phản kháng đều khắp, tạm kể ra đây một vài tiêu biểu:
  • 31/01 Dương Nội: Nông dân Dương Nội đã đoàn kết đẩy lui một trận càn của công an quận Hà Đông;
  • 17/3 Vĩnh Phúc : hàng ngàn người mang quan tài xuống đường biểu tình phản đối chính quyền, công an bao che kẻ giết người ;
  • 21/6  Hà Nội : Trước áp lực dư luận, nhà nước hoãn thông qua Luật Đất Đai sửa đổi ;
  • 04/9  Mỹ Yên, Nghệ An :  Hàng ngàn tín đồ Công Giáo biểu tình đòi thả người bị công an bắt trái phép ;
  • 7/9 Văn Giang : hơn một năm sau biến cố đẫm máu, cả ngàn hộ nông dân lại ra tuyên bố “quyết tử giữ đất” ;
  • 11/9 Thái Bình : dân oan xông vào trụ sở Tỉnh bắn chết cán bộ rồi tự sát ;
  • 02/10 Hà Nội : Cuộc biểu tình phản đối vụ xử LS Lê Quốc Quân làm ùn tắc giao thông ở Hà Nội ;
  • 19/10 Thanh Hóa : vì một sản phụ chết oan, quần chúng nổi giận xuống đường tuần hành ;
  • 27/10 Quảng Ngãi : phản đối việc hút nạo cát bừa bãi, hàng ngàn người biểu tình cắt đường huyết mạch Bắc Nam …

*

Còn, trong cả năm, người ta có thể dễ dàng liệt kê ra chí ít là 12 biến cố quan trọng gây ảnh hưởng trực tiếp lên sự đối phó đầy tính bị động của nhà cầm quyền:
  1. Vụ tu chính Hiến Pháp với nhóm 72 đẩy nhà nước vào thế thủ giáo điều;
  2. Thư ngỏ của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên và « Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do » ;
  3. Lần đầu tiên, từ trong ra ngoài, từ Bắc xuống Nam, nhiều xu hướng chính trị khác nhau đồng hành tuyệt thực cùng TS Cù Huy Hà Vũ trong tù ;
  4. Hội Anh Em Dân Chủ & Nhóm Liên Tôn xuất hiện công khai;
  5. Quyển « Bên Thắng Cuộc » ra mắt bạn đọc ;
  6. Tuyên bố 258 của Mạng Lưới Blogger Việt Nam, sau đó là 2 buổi họp mặt công khai ở Hà Nội & Sài Gòn;
  7. Nhóm Lê Hiếu Đằng kêu gọi bỏ đảng CS và lập đảng mới ;
  8. Phương Uyên & Đinh Nhật Uy ra tù và trở thành biểu tượng cho một thế hệ đấu tranh mới;
  9. Tuyên Bố Thực Thi Quyền Dân Sự – Chính Trị và sự ra đời của Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự ;
  10. Giới truyền thông, cư dân mạng đồng loạt phản đối Nghị định 72 ;
  11. Giới phản kháng trong nước tổ chức dã ngoại Nhân Quyền & quốc tế vận trực tiếp đến giới ngoại giao nước ngoài ;
  12. Phụ huynh của những thanh niên yêu nước bị tù đã mạnh dạn rời làng quê ra điều trần trước Quốc Hội Hoa Kỳ.

*

Nếu liệt kê đủ tất cả những sự kiện xảy ra suốt 12 tháng qua, người ta sẽ thấy:
Quý Tỵ là năm thao dượt nhuần nhuyễn các phương pháp đấu tranh bất bạo động;
Quý Tỵ là năm bộc lộ tuôn tràn sự phẫn uất của người dân, trong đó, đất đai là nguyên nhân chính nhưng không phải là nguyên nhân duy nhất;
Quý Tỵ là năm thách thức của nhân dân với chính quyền, cả bình thường lẫn bất bình thường;
Quan trọng nhất, Quý Tỵ là năm chuyển biến tích cực về cả tư tưởng và hành động của bà con mọi giới:
  • Khiến chế độ không thể che đậy được nữa bộ mặt thật của nó (Blogger Nguyễn Hưng Quốc: Chân dung bên thắng cuộc: “Một, ít học; hai, giáo điều; ba, độc tài; bốn, cá nhân chủ nghĩa; và năm, làm kềm hãm thay vì phát triển đất nước”) ;
  • Khiến chế độ lúng túng đối phó ở mọi lãnh vực ;
  • Không còn vùng nào là bất khả xâm phạm hay của riêng đảng CS, kể cả bản Hiến Pháp ;
  • Quần chúng chuyển đổi từ đòi hỏi quyền được phản biện sang nhu cầu hình thành lực lượng đối lập và quyền lập một đảng mới ;
  • Từ yêu cầu chế độ phải điều chỉnh, đến sự khẳng định phải góp phần thay đổi chế độ toàn trị này (nhà báo Jonathan London: “ Blogger VN thách thức chế độ độc đảng”) ;
  • Từ đòi hỏi chế độ phải tôn trọng một số quyền, đến việc công khai tự thực thi các quyền đó, bất kể chế độ có đồng ý hay không ;
  • Cụ thể là sự ra đời của những tập hợp mới biểu hiện sự đa dạng đấu tranh của nhiều thành phần, đặc biệt là giới trẻ ;
  • Khát khao liên kết đưa đến sự ra đời của Liên Tôn, của các cuộc tập hợp Bắc Nam, của đề xuất  « Hội Nghị Diên Hồng » ;
  • Mạng xã hội được khai dụng triệt để, với hơn 20 triệu người dùng Facebook ;
  • Nhiều sáng kiến tranh đấu BBĐ đặc sắc và hữu hiệu ;
  • Vụ Phương Uyên và Đinh Nhật Uy mở ra một phong thái chào mừng chiến thắng công khai ;
  • Vụ đồng hành tuyệt thực với TS Cù Huy Hà Vũ là một tự phát thành công của tinh thần liên kết Trong-Ngoài ;
  • Chuyến thăm mộ gia đình cố Tổng thống Ngô Đình Diệm của nhóm No-U & Các cuộc tưởng niệm Tử Sĩ Hoàng Sa của giới trí thức và cựu chiến binh Hà Nội đã tạo một gạch nối Bắc-Nam chưa từng có trước đây.
Tất cả cùng hiển thị rõ nét Thánh Gióng Quý Tỵ đã vươn vai như thế nào.
Chính từ những nỗ lực đấu tranh dũng mãnh đó, mà, nhìn ngược lại, người ta mới có thể lý giải phần nào các kiểu đối phó manh mún/vụn vặt/thụ động… của một nhà nước chuyển đổi từ chế độ công an trị qua côn đồ trị. Kiểu đối phó tình thế này sẽ ngày càng dày đặc, ngày càng hạ tiện, ngày càng bớt buồn cười, tăng buồn nôn…
Rất nhiều người đồng ý với nhà báo Hữu Thọ: Đừng khoanh tay nhìn Đảng tan rã!.
Nhân dân đang xắn tay áo góp sức giúp nó tan rã nhanh hơn đấy chứ!

30-01-2014 – Tính sổ cuối năm Quý Tỵ – Chuẩn bị đón chào một rạng đông Giáp Ngọ.
Blogger Đinh Tấn Lực

Lê Duẩn Toàn Tập Tái Bản

Lê Duẩn Toàn Tập Tái Bản

. Đinh Tấn Lực
gate[5]
Cận Tết là mùa gió chướng. Tuyên giáo Trung ương len lén và thui thủi mình ên làm một cú rao vặt “chống TQ” miễn phí. Báo chí trong luồng không chỉ đặc biệt chú tâm vào chủ đề rất đỗi thời sự là cứu đói giáp hạt 15 tỉnh… hay các chủ đề chính yếu thường trực cướp/giết/hiếp/mông/vú/kỹ thuật leo đỉnh vu sơn/đặc trị loạn cường dương…  mà còn thoang thoảng mùi nhang khói giữa hồ:
“(Chinhphu.vn) – Ngày 18/1(/2014), huyện Cẩm Xuyên, tỉnh Hà Tĩnh long trọng tổ chức lễ khánh thành đền thờ cố Tổng Bí thư Lê Duẩn. Chủ tịch nước Trương Tấn Sang; Phó Chủ tịch Quốc hội Uông Chu Lưu; lãnh đạo nhiều bộ, ngành Trung ương và tỉnh Hà Tĩnh cùng đông đảo người dân đến dự”.
Giang hồ điểm báo bật ra hàng loạt câu hỏi mắc mứu (rất dễ mắc nghẹn): Tại sao giờ này? Tại sao Hà Tĩnh? Tại sao Lê Duẩn?…

*

Tại sao giờ này?

Tại sao không trùng khớp vào ngày sanh hay ngày chết của đương sự?
Còn lại là gì, bốn mươi năm Hoàng Sa chăng? Có thể lắm! Một kiểu thông điệp “chống Tàu” rất đằm thắm trong định hướng chủ động: Âm thầm thay thế mọi cuộc tưởng niệm công khai và long trọng trọng khác (được côn an tập trung dồn sức giải phóng bởi bụi máy cưa cắt đá), bằng cuộc tưởng niệm rón rén nhắc tên một tay tổng bí có thời nức tiếng “Nga hơn Tàu”.
Thế thì người ta có thể đúc rút ngay đây một kết luận nhỏ: Thông điệp này vừa điên vừa hèn.
Bởi Lê Duẩn, dù chỉ mới học xong lớp sáu nhưng đã từng vang danh trong toàn thể Đệ Tam Quốc Tế bằng câu danh ngôn: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc”, như một hồi âm cho câu danh ngôn của Mao là “Quyết tâm đánh Mỹ đến người Việt Nam cuối cùng”. Tức là, Lê Duẩn hết lấy xương máu người Việt để đánh Mỹ cho Liên Xô và Trung Quốc, rồi sau đó, bật ngược, lại lấy sinh mạng người Việt đánh Trung Quốc cho Liên Xô, trong cả hai trận chiến Tây Nam và Chính Bắc. Có gì là quá, khi gọi đó là một kẻ hung hăng/háo chiến/hám quyền/ngu muội… chỉ biết hãnh diện được phục vụ quan thầy và lạnh lùng trên xương máu đồng bào cùng tương lai đất nước?
Nối tiếp truyền thống đó, lũ hậu duệ ngày nay có gì khá hơn, một khi vẫn khư khư ôm gối trùm chăn, không dám công khai phản đối kẻ xâm lược, mà chỉ thỏ thẻ bảo dân “đảng từng có người chống TQ ngày xưa đấy chứ!”, rồi lại tiếp tục hùng hổ dàn quân đàn áp, đánh dập, bắt bớ,  giam cầm, xách nhiễu trả thù những người nhiệt tâm báo động về nguy cơ Bắc thuộc lần cuối cùng?
Liệu rằng điều đó sẽ mang ý nghĩa gì, khi một đảng và nhà nước vô thần rắp tâm lập đền thờ cho một kẻ sử dụng núi xương sông máu của đồng bào mình để lập công với mớ quan thầy từng được xếp hạng xuất chúng về tội ác tiêu diệt đồng chủng?

*

Tại sao Hà Tĩnh?

Tại sao Hà Tĩnh giỗ người Quảng Trị?
Mấy năm trước, nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Lê Duẩn, báo TTO đi tin:
Cũng trong sáng qua (7/4/2007) tại Đông Hà đã diễn ra lễ khánh thành tượng đài cố TBT Lê Duẩn và công viên mang tên Lê Duẩn”… “Từ mảnh làng nghèo chợ Sãi, Triệu Phong, chàng trai Lê Văn Nhuận (tức đồng chí Lê Duẩn) đã được sinh ra, nuôi dưỡng bằng hạt phù sa của dòng Thạch Hãn và đã ra đi theo lý tưởng của cách mạng để Quảng Trị có được một người cộng sản vĩ đại, một di sản tinh thần vô giá cho các thế hệ học tập noi theo”.
Vậy thì Hà Tĩnh chen lấn điều gì ở đây, một khi Quảng Trị đã chính thức và công khai hãnh diện có thằng con Lê Duẩn là “một người cộng sản vĩ đại”?
Giành con chăng?
Cố Tổng Bí thư Lê Duẩn vốn là người con của quê hương Cẩm Duệ(Cẩm Xuyên), trong thời kỳ Hà Tĩnh triển khai xây dựng công trình đại thủy nông Kẻ Gỗ, với cương vị của mình đã có nhiều quyết sách giúp đỡ Hà Tĩnh đẩy nhanh tiến độ, sớm hoàn thành công trình. Biết ơn cố Tổng bí thư, nhân dân địa phương đã đặt tên cho hòn đảo giữa hồ Kẻ Gỗ là đảo Cụ Duẩn và nhân dịp kỷ niệm 180 năm thành lập tỉnh, ngày 15-10-2011 vừa qua Tỉnh ủy, UBND, HĐND tỉnh Hà Tĩnh đã quyết định phối hợp với gia quyến cố Tổng Bí thư xây dựng đền thờ cố Tổng Bí thư Lê Duẩn tại đảo cụ Duẩn”.
Chẳng ai rõ chuyện con ruột/con nuôi/con này/con nọ… ra sao, chỉ biết mọi nỗ lực tranh giành này đều theo đúng quy trình.
Ở đó, hồ Kẻ Gỗ, từng có thời triển khai dự án xây nhà trên bè nổi đón cụ Tổng Bí, đặt chết tên là Bè Lê Duẩn. Kế đó là dự án nâng cấp cái cù lao giữa hồ thành Đảo …Cụ Duẩn. Nay, Tỉnh ủy Hà Tĩnh đã long trọng triển khai dự án lập đền thờ cụ Duẩn.
Tất nhiên, mọi dự án đều đẻ ra đô xanh lẫn vàng ròng. Lại ngay vào lúc mà các nguồn dư luận về mọi đảo khác đều cần phải lắng xuống bên dưới đảo cụ Duẩn, thì không thể bảo thiếu lô-gích cái việc triển khai dự án tầm cỡ tâm linh cả đảng này!

*

Tại sao Lê Duẫn?…

À, đây mới chính là cốt lõi của mọi cốt lõi:
Hôm nay 7/4, nhân kỷ niệm 100 năm ngày sinh của Tổng bí thư Lê Duẩn(7.4.1907– 7.4.2007) – người học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, nhà lãnh đạo kiệt xuất của cách mạng Việt Nam, người con trung hiếu của quê hương Quảng Trị, tỉnh Quảng Trị đã tổ chức khánh thành công trình tượng đài và công viên mang tên đồng chí Lê Duẩn tại thị xã Đông Hà”.
Lê Duẩn từng đeo những huy chương nào của dàn đồng ca báo chí trong luồng?
  • Người con trung hiếu của quê hương Quảng Trị (mỗi ngày ăn vài củ khoai để nhớ mẹ nghèo);
  • Người học trò xuất sắc của Hồ Chí Minh (số người “được hy sinh” cao hơn thầy);
  • Nhà lãnh đạo kiệt xuất của cách mạng VN (nắm kỹ thuật đu dây quân viện và kinh viện).
Trước đó, Lê Duẩn đã có những kỳ tích điền kinh nhảy cóc, nhảy rào và nhảy cao nào?
  • Tân Việt Cách mạng Đảng (1928);
  • Việt Nam Thanh niên Cách mạng Đồng chí Hội (1929);
  • Đảng Cộng sản Đông Dương (1930).
Kỷ lục Guinness của Lê Duẩn là gì?
  • Ngồi ghế Tổng bí thư đảng suốt ¼ thế kỷ: 1960-1986 (chuyển sang từ trần).
Tác phẩm (để đời) của Lê Duẩn gồm những gì?
  • Bản “Đề cương Cách mạng miền Nam” (1956). Từ đây đẻ ra Cục “R” và cái mặt nạ có tên là “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam”, chỉ rớt xuống ngay sau khi miền Nam bị nhuộm đỏ;
  • Chiến dịch “Đường 9 Khe Sanh” (1968). Trận biển người nướng quân các sư đoàn 304/308/320/ 324B/325, với tổng cộng 40.000 bộ đội dưới biển bom xăng đặc và cơn mưa pháo M107…  còn có tên khác là “Điện Biên Phủ thứ nhì”, nhằm mục tiêu nghi binh cho định hướng mùa Xuân 68.
  • Trận Tổng tấn công Tết Mậu Thân (1968). “Hoan hô Xuân 68 anh hùng! Hãy gầm lên như sấm sét đùng đùng. Tất cả pháo! Và xông lên, dũng sĩ!” (thơ Tố Hữu). Các dũng sĩ đã theo lệnh xé bỏ hiệp ước đình chiến đón Xuân. Với hệ quả là hàng vạn đồng bào ở Huế bị bể sọ hay bị chôn sống tập thể dọc những con đường trắng;
  • Đại lộ kinh hoàng Quảng Trị (1972). Dài khoảng 9 cây số người, cả dân lẫn lính miền Nam,  gồng gánh di tản và bỏ xác dưới trận mưa pháo kích cùng những loạt pháo trực xạ của “quân đội giải phóng”, từ Quảng Trị, qua Hải Lăng, về tới Mỹ Chánh. Đây là cuộc thảm sát quy mô nhất trong suốt trận chiến nhuộm đỏ miền Nam, ngay trên vùng đất lề quê thói của Lê Duẩn. Cổ thành Quảng Trị, sau đó, được cắm cờ miền Nam, nhưng “không còn một viên gạch nào không dính vết đạn”;
  • Hủy bỏ Hiệp định Hòa bình Paris (1973). Mỹ rút quân ra khỏi miền Nam VN và chấm dứt hầu hết các nguồn viện trợ quân sự cho Sài Gòn. Quân đội Bắc Việt được tăng cường khẩn cấp vào chiến trường B, sử dụng nguồn quân viện gia cố của LX & TQ để mở rộng các khu vực da beo làm bàn đạp tấn công miền Nam;
  • Đẩy mạnh Chiến dịch Hồ Chí Minh (1975). Nối tiếp các Chiến dịch Mùa Xuân 1975 & Chiến dịch Giải phóng Huế-Đà Nẵng. Dẫn đến việc chấm dứt cuộc chiến tự vệ ngăn chận làn sóng đỏ (và bảo vệ chính thể tự do dân chủ còn non trẻ) của miền Nam;
  • Chiến dịch Cải tạo công thương nghiệp miền Nam Việt Nam(1975). Mật danh là Chiến dịch X2. Tiến hành bất ngờ đợt một vào nửa đêm 9/9/1975, đợt hai từ ngày 4 đến ngày 6 tháng 12, 1975. Rất nhiều doanh nhân miền Nam tự tử. Số đông mua bãi vượt biên. Chiến dịch nối tiếp là Kinh Tế Mới, di dân thành phố không còn vốn liếng làm ăn về miền rừng núi. Chiến dịch tận diệt tư thương miền Nam kéo dài đến cuộc đổi tiền cũng bất ngờ và ảnh hưởng toàn bộ nhân dân miền Nam vào ngày 5/5/1978.
  • Nâng tầm “Tư tưởng” làm chủ tập thể (1977).  Một danh ngôn khác của Lê Duẩn, phát biểu tại trường đảng Nguyễn Ái Quốc ngày 13/3/1977: “Loài người cho đến nay đã có ba phát minh vĩ đại có ý nghĩa bước ngoặt của lịch sử. Thứ nhất là tìm ra lửa. Thứ hai là tìm ra cách sử dụng kim khí. Thứ ba là làm chủ tập thể”;
  • Tuyên chiến & xâm lăng Campuchia (1978). Nhằm thỏa lệnh Liên Xô chống lại chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc. Bao gồm các Sư đoàn  2/4/5/7/9/10/31/302/303/304/307/309/320/ 325/330/339/341/Sư đoàn không quân 372/các Lữ đoàn thiết giáp 12 -22-26/các Lữ đoàn pháo binh 24-262/Lữ đoàn 25 công binh/Lữ đoàn đặc công 198/Trung đoàn đặc công 117/các Lữ đoàn hải quân đánh bộ 101-126… Lực lượng này tiến chiếm Nam Vang và giữ quân trên đất Chùa Tháp cho đến 1989 mới rút quân ra khỏi Campuchia. Sự thiệt hại nhân mạng lên đến nhiều vạn người. Số bộ đội bị cụt chân vì mìn cóc TQ, trên thơ Nguyễn Duy, “Nạng gỗ khua rổ mặt đường làng”.  Hệ quả kinh tế là VN bị cấm vận và cô lập đối với thế giới tự do suốt 10 năm.
  • Chống đỡ cuộc chiến “giáo trừng” phía Bắc (1979). Theo Wiki, đây là một “cuộc chiến ngắn nhưng khốc liệt giữa Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa và CHXHCNVN”. Bắc Kinh gọi nó là “cuộc chiến giáo trừng”, dạy cho VN một bài học trả đũa vụ xâm lăng Campuchia. Còn ký giả Nayan Chanda của tạp chí Viễn Đông Kinh Tế (Far Eastern Economic Review)thì gọi nó là cuộc chiến “Huynh Đệ Tương Tàn” (nguyên tác Anh ngữ Brother Enemy: The War After the War). Sáu tỉnh cực Bắc của VN, giáp ranh với TQ, bị san bằng, nhiều cột mốc biên giới bị dời vào phía trong lãnh thổ VN.  Vẫn theo thơ Nguyễn Duy, “Mẹ liệt sĩ gọi con đội mồ lên đi kiện”. 
  • Chiến dịch Z30, tịch thu gia sản “bất chính” của nhân dân từ Nghệ An ra Hà Nội (1978). Đây là trận càn quét tài sản của nhân dân có nguồn gốc từ các nước tư bản.
  • Chiến dịch Cải cách Giá-Lương-Tiền (1985).  Đổi tiền lần thứ nhì. Bản vị hàng hóa là vàng. Chỉ số giá bán lẻ thị trường tăng vọt 587,2%.  Chỉ số lạm phát lên 4 chữ số. Giá vàng tăng nhanh hơn giá hàng hóa. Theo GS Đặng Phong, chính sách Giá-Lương-Tiền vỡ trận. Hệ quả trực tiếp là nhân dân trở thành những “người chết hai lần”. Báo cáo chính trị trong Đại hội VI (Lê Duẩn vừa chuyển sang từ trần) trở thành bản báo cáo lịch sử của đảng CSVN.

*

Prime Minister Le Duan and Secretary Le Duan
Lê Duẩn, người học trò xuất sắc của Hồ Chí Minh, có một ước mơ tột bực, được phát biểu thành một danh ngôn năm 1976 là: ”Trong vòng mười năm nữa, mỗi gia đình ở Việt Nam sẽ có một radio, một TV và một tủ lạnh“. Đến năm 1986, Lê Duẩn qua đời, với một đất nước Việt Nam khánh tận, một dân tộc Việt Nam phân cấp thiếu đói, đói và đói gay gắt, một quốc gia Việt Nam bị khinh miệt và sợ hãi đối với cả thế giới loài người.
Lê Duẩn, người con trung hiếu của quê hương Quảng Trị, và là con nuôi của Hà Tĩnh, trong suốt 25 năm ngồi ghế Tổng bí thư, và thông qua 3 cuộc chiến 75/78/79,  đã điềm nhiên bình thản hóa thân nhiều triệu bộ đội, dân công, thanh niên xung phong thành những tờ “giấy báo tử bay đầy mái rạ” (theo thơ Nguyễn Chí Thiện)…
Lê Duẩn, nhà lãnh đạo kiệt xuất của cách mạng VN , đã khẳng định và cả đời theo đuổi điều khẳng định sắt máu như sau:
Chế  độ ta là chế độ chuyên chính vô sản. Chuyên chính trước hết phải là đường lối của giai cấp vô sản. Cốt tủy của chuyên chính vô sản là ở đó chứ không phải là ở chỗ sử dụng bạo lực. Đường lối đó là sự kết hợp lý luận Mác – Lê Nin với thực tiễn cách mạng của nước mình. Đường lối đó là khoa học nhất, là đúng quy luật, là bắt buộc. Đường lối đó không hề nhân nhượng với ai, chia sẻ với ai và hợp tác với ai cả. Đó là chuyên chính. Đường lối đó là: nhất thiết phải xóa bỏ giai cấp bóc lột, xóa bỏ chế độ sản xuất cá thể, xác lập quan hệ sản xuất xã hội chủ nghĩa. Nhất thiết phải làm thế, không cho phép ai đi ngược lại. Đó là chuyên chính. Đường lối đó nhất thiết phải là công nghiệp hóa xã hội chủ nghĩa. Không ai được chống lại. Đó là chuyên chính. Đường lối đó là đường lối của giai cấp công nhân, không ai được chống lại. Ai chống lại những cái đó thì bị bắt. Đó là chuyên chính”.
Một Lê Duẩn, với ngần ấy “trí tuệ” lẫn “công đức”, và được lũ “hậu duệ” của đảng, sau các thứ “đúc tim cho tượng ngựa”, hay dâng “cỗ đầu trâu” nhập vong cho tượng, hiện đang dồn sức tâng công bằng những tượng đài cho đến đền thờ… đã nói lên điều gì?
Đứa nào giật giải “Trăm công với giặc – Nghìn tội với dân”?
Phép thử xem dân trí thời lướt mạng có khác thế kỷ 20?
Vô thần hậu duệ dâng hương lên Tổng vô thần tiền bối?
Nhân rộng chủ nghĩa “Tản thiêng về làng” ra khắp chốn?
Đánh nhòe dư luận về những quần đảo giữa biển bằng một cù lao giữa hồ?
Ta từng có lãnh đạo kỵ Tàu đó chứ chẳng chơi?
Giết dân không thôi chưa đủ khốn nạn, phải thờ đứa giết dân không nhợn mới đủ đô/đạt chuẩn?
Sau cùng: Ai bảo “Hèn với giặc – Ác với dân” chỉ là xu thế thời đại mới đây nào?
denthoLeDuan
23-01-2014 – Nhân ngày giỗ thứ 25 nhà văn Nguyễn Minh Châu, tác giả tiểu luận “Hãy đọc lời ai điếu cho một giai đoạn văn học minh họa”.
Blogger Đinh Tấn Lực

Quy Trình Tư Pháp Vốn Lời

duongchidung1

 

 

 

 

 

 

 

Quy Trình Tư Pháp Vốn Lời

Tể tướng ngỏ lời
Tập đoàn nghe lời
Tổng giám xuýt xoa nhận lời
Đồng bọn hồ hởi chia lời
Tiếc thay, có đứa lỡ lời
Ngờ đâu dân báo rậm lời
Lời tựa, lời văn… quá lời
Đối thủ nội bộ khai thác nặng lời
Tổng giám bị tó, nghẹn lời
Công an điều tra thay lời
Ra tòa, bị cáo kiệm lời
Kiểm sát lật đật mớm lời
Bị cáo làm thơ trả lời
Tỏ lòng son sắt một lời
Chánh án ngắt lời
Bị cáo nhịn lời
Án tử chánh thẩm tuyên lời
Đành phải lên tiếng mở lời
Cả giuộc so bóng ngán lời
Bá Ngọ cái đám hứa đếch giữ lời
Đau thời núi đất ba lời
Tờ khai còn lời nối lời
Phen này trạng chết chúa cũng hết lời
Cho tàn đời kẻ nuốt lời
Cả đời chỉ khoắng vốn …lời

08-01-2014 – Nhân nghe chuyện HĐXX tuyên bố nhất định không Khống Chế Lời Khai của bị can
Blogger Đinh Tấn Lực sao chép đồng dao đồng thớt thời lên ngôi của đồng chí A còng

Nói Với Ai, Làm Viên Đá Cuội…


what-lies-under

Nói Với Ai, Làm Viên Đá Cuội…

. Ngọc Hà phỏng vấn Đinh Tấn Lực

Như thường lệ, cuộc phỏng vấn đầu năm 2014 của Thông tấn xã Ý Dân, giữa phóng viên Ngọc Hà (NH) và blogger Đinh Tấn Lực (ĐTL), vẫn diễn ra tại một quán càphê vườn nhà thân quen. Càphê đặc cắm thìa không nghiêng ngã, mà nhạc thì nhẹ tênh, bềnh bồng như sợi khói trôi lướt trên sông…
NH: Ngay hôm đầu năm, vừa mới nghe Thông Điệp 2014 của Thủ Tướng (TTg) xong, chưa kịp gọi lấy hẹn thăm hỏi ý kiến ông, thì đã thấy ông xả băng quán triệt tại quán nhậu tận đẩu đâu ngoài Chươnng Dương, Thường Tín. Đó là chuyện của xã. Nay xin được lắng nghe ở ông một vài ý kiến chính quy, được chứ ạ?
ĐTL: Vâng, Nhưng xin bà thư thư cho được nghe hết bài nhạc này đã nhé… Trong bài này tôi thích nhất 4 câu:
“Nói với ai, làm viên đá cuội,
lăn xuống đời nằm im nhớ ai …
Nói với chân, đường xa đã đi,
không lối về… biển mù sương che … “
(Hoàng Quốc Bảo – Thanh Xuân Đánh Giấc Ngậm Ngùi)
Trong 4 câu đó lại thích nhất câu đầu: Nói với ai, làm viên đá cuội…
Đấy, bà có nghe gì không? Cái thông điệp mà bà đang dọ ý tôi đó, e rằng khó biết là nó Nói với ai…
NH: Thiên hạ bảo khó tính như bác Đinh, thật chẳng sai! Ông ấy là TTg, thông điệp của Thủ tướng thì thường là gửi cho dân chứ ai nữa…
ĐTL: Thế thì phải xin phép nhắc lại chuyện cũ một tị: TTg VN phát biểu dẫn đề tại diễn đàn Sangri-La vừa qua, nội dung nhằm PR cho đức hoàng đế họ Tập, sau đó, dàn báo cúc cung ở đây thổi lên thành một thứ thông điệp “lòng tin chiến lược” nhằm gửi toàn thế giới, đặc biệt là nhắn riêng ngài Obama…
Lần này cũng vậy. Có ai đó công tác giúp cho TTg một bài viết nhắc khéo rằng “ghế ta vẫn còn đây”, xong rồi Cổng thông tin điện tử Chính phủ long trọng giới thiệu như sau:
Nhân dịp năm mới 2014, Ủy viên Bộ Chính trị, Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng có bài viết: “Hoàn thiện thể chế, phát huy quyền làm chủ của Nhân dân, thực hiện thắng lợi nhiệm vụ năm 2014, tạo nền tảng phát triển nhanh và bền vững”. Cổng Thông tin Điện tử Chính phủ trân trọng giới thiệu toàn văn bài viết của Thủ tướng.
Thế là, dưới cái tựa đề mới toanh của Cổng, nó bỗng dưng biến thành “Thông điệp năm mới của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng”…
NH: Hãy thử dễ tính một chút xem sao, bác Đinh…    
ĐTL: Vâng, đó chỉ mới là nhận xét về mặt hình thức “úm ba la – hô biến”, thưa bà. Chứ khi đọc vào bài viết, tôi đoan rằng mọi độc giả đều trở thành những nhà thông thái tất, nhờ “đọc một biết mười”, tức, chỉ cần đọc dòng đầu là có thể đoán đúng được ít ra là mười dòng kế đấy.
Bởi, đã nghe cả rồi, bà ạ! Từ nhiều thập kỷ trước cơ. Nếu không có tư liệu xa xưa thì cứ gúc đôi ba từ khóa, là nó hiện ra đầy. Gần như hiếm một từ nào là chưa được nói tới trong những hội nghị hoành tráng các thứ và các cấp trước đây.
Càng đọc thêm lại càng thấy rõ đó là một chuỗi khẩu hiệu lắp ghép thành nghị quyết, quả đúng là giọng văn nghị quyết của những tay thợ viết rất quen, quen cả từ cái tít dài hơn cầu Long Biên nữa cơ, và ngay sau đó được một loại thợ chuyên phùng mang chu mỏ thổi vào cho thành …thứ khác. Mà, đã là nghị quyết thì người nhận và thi hành đâu cứ phải là …dân? Tôi ngắt lời nhạc bài này để bảo “Nói với ai”, là ở chỗ đó, thưa bà.
NH: Vế đầu ông bảo không rõ là nó nói với ai. Còn vế sau, có cả đá cuội trong đó, thì có vẻ như ông không mấy tin lời TTg?
ĐTL: Cùng những ngày đầu năm này thì Tổng thống Thein Sein của Miến Điện cũng có một số tuyên bố ủng hộ tiến trình sửa đổi hiến pháp bên đó để mọi công dân, trong đó có bà Aung San Suu Kyi, được coi là đối thủ chính của ông, có thể hội đủ điều kiện ra tranh cử. Điều đó, thưa bà, đáng tin hơn nhiều.
NH:  Ông cứ thế, cứ xa xa gần gần mãi… Hãy nói rõ hơn chút coi nào!
ĐTL: Vâng, thì nói rõ nhá:
  • Một là lời thệ ước quyết tâm diệt trừ tham nhũng lúc TTg nhậm chức (rằng hễ không diệt được thì từ chức), đã tới đâu rồi bà nhỉ? Hay chỉ mới tới chỗ xác nhận tham nhũng dày đặc hơn, rồi cười trừ?
  • Hai là tuyên bố phải có luật biểu tình, rồi ngay sau đó là phóng tay đàn áp, cả nóng lẫn nguội, cả hù dọa lẫn mạnh tay và nặng án… đối với những người yêu nước làm những việc mà luật không cấm hoặc chưa có luật cấm, thì làm sao tin được những lời tiếp nối, cho dù là dưới dạng nghị quyết thành thông điệp?
  • Ba là, khuyến khích chính phủ Miến Điện đẩy mạnh tiến trình dân chủ hóa đất nước. Họ đã làm, đang được cả thế giới ủng hộ, và đang trên đường Thoát Hán… Trong khi kẻ khuyến khích thì vẫn cố thủ trong lô-cốt giáo điều Mác-Lê-Mao và vẫn cúi đầu thần phục hán triều.
  • Bốn là vỗ ngực “nhận trách nhiệm chính trị” về các thua lỗ kinh hoàng của toàn bộ hệ thống tổng công ty và tập đoàn kinh tế, rồi cũng nhất định “không thối thác” ghế thủ tướng thêm một nhiệm kỳ nữa, và nhanh chóng ra tay trừng phạt không thương tiếc một đám đàn em/đệ tử như những con vật tế thần, để chạy tội của chính mình. Khẩu hổ tâm xà như thế, hỏi làm sao tin được?…
Bà có đủ thì giờ ngồi đây gọi thêm trà đá để tôi liệt kê tới cái “Ngàn lẻ một là” không? Hay thôi, chỉ đôi điều tiêu biểu thế, nhé!
NH: Nhưng mà, dẫu sao trong cái gọi là “thông điệp đầu năm” này cũng có vài ba điểm mới, ông đừng phủ nhận sạch trơn thế chứ! 
ĐTL: Cố Tổng thống Mỹ Ronald Reagan từng phân hạng 3 loại lừa dối, bao gồm: láo khoét, thậm láo khoét, và thống kê (lies, damn lies & statistics). Nếu ông ấy ở một xứ XHCN, thế nào cũng phải thêm loại thứ tư là “thông điệp”.
Không ai nghe TTg nhắc tới những điểm rất cũ nhưng nổi cộm suốt nhiều năm dài, đặc biệt là năm qua, và luôn mang tính sinh tử đối với nhân dân xứ này, như tham nhũng, giáo dục, y tế… và cả chủ quyền biển đảo. Còn, những từ rất cũ, đã được lặp lại đến vài chục lần trong bài là “dân chủ”, thì nghị quyết nào chẳng có hàng tá? Ngay cả cái điểm mới mà bà nhắc đến đó cũng có một cụm từ thuộc diện “cà lăm” trong những hội nghị xưa giờ:
“Chúng ta cần có thêm động lực để lấy lại đà tăng trưởng nhanh và phát triển bền vững. Nguồn động lực đó phải đến từ Đổi mới thể chế và phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân”.
Bà có nghe quen quen, hoặc là quá quen với cụm từ “quyền làm chủ của Nhân dân” đó không? Hay, nó chỉ mới ở chỗ hiếm hoi là từ Nhân dân được viết hoa?
Như vậy, cụm từ có dáng vẻ mới nhất, và có thể làm ngạc nhiên một số độc giả, chỉ là “Đổi mới thể chế ”. Nhưng mà, ngay ở từ “Đổi mới” cũng đã nhắc nhớ cho hàng triệu người về một quá khứ thê thảm (1975-1986) của một VN khánh tận.
Lần này không khác. Hãy đọc kỹ mệnh đề ngay trước đó: “Chúng ta cần có thêm động lực để lấy lại đà tăng trưởng nhanh và phát triển bền vững”! Nó mô tả trọn vẹn tình trạng bất lực của nhà nước, mà đứng đầu guồng máy là TTg chính phủ, cũng chính là kẻ tung ra một cụm từ lạ tai đối với quần chúng bị trị trong một thể chế độc tài độc đảng 83 năm rồi không hề đổi, và cầm chắc là dăm ba cái nghị quyết đại hội tới đây, nếu còn đại hội được, là vẫn quyết tâm …gia tăng sự lãnh đạo của đảng và nhà nước (ghi cả trên dự thảo sửa đổi Hiến Pháp kia!).
Quần chúng có thể gật gù chốc lát, xong rồi  vỗ trán, bật ngửa, khi chợt tỉnh trí mà nhớ lại và tự hỏi rằng: Cái thể chế đó có phải là hoàn toàn thuộc về chính phủ, và kẻ đứng đầu chính phủ có toàn quyền thay đổi?
Như thế thì có quá đáng lắm không để nhận xét rằng TTg quyết tâm trị bệnh bất lực (của bản thân và của toàn bộ chính phủ) bằng những từ ngữ đa nghĩa, không cần hiểu mà chỉ cần …mong đợi?
Cái ý niệm gốc nó là thế, thì sá gì những cái ngọn như “hoàn thiện cơ chế phản biện xã hội” (một khi đã khăng khăng không thể có báo chí tư nhân); “trăm điều phải có thần linh pháp quyền” (một khi côn đồ an ninh sánh vai cùng xã hội đen điều hành xã hội); hay “thực thi các quyền dân chủ trực tiếp để đảm bảo hiệu quả của dân chủ đại diện” (một khi QH chỉ là cơ quan đóng dấu hợp thức hóa mọi nghị quyết của đảng để biến thành chính sách của nhà nước)?…
NH:  Ông vẫn nhất quyết không tin vào tài năng của một thủ tướng từng được báo mạng của các Cty rác nước ngoài ca tụng là xuất sắc nhất vùng Đông Nam Á?
ĐTL: Mấy người bạn tên Tâm vẫn bảo chẳng đời nào tôi theo (kịp) họ. Lực bất tòng Tâm, bà ạ. Tôi muốn tin lắm chứ, nhưng thực tế cứ đẩy ngược tôi ra khỏi những cánh cửa hy vọng (cho dù chí ít đã hai lần Lực tôi công khai thách thức TTg tranh luận về 32 điều “phải làm” mà tự thân TTg liệt kê ra).
Tuy nhiên, lần này, qua cái gọi là thông điệp đầu năm 2014 này, tôi đã có thể xác định được với chính mình, là TTg đương nhiệm có rất nhiều Cá tính nổi trội.
Thứ nhất là …Cá Đối: Một khi muốn vượt trội một bọn sàng sàng một lứa bằng đầu, TTg đã xài tới chiêu tranh chữ cùng bác Tổng, vốn là một cây đa (có bằng) trong làng lý luận và sản suất khẩu hiệu.
Thứ nhì là Cá Vồ: Ngài TTg nổi tiếng ăn tạp và ăn chia, tuyền những thứ Chủ trương lớn như Bôxít Tây Nguyên, Vinashin, Vinalines,… mà dám rộng họng đòi đổi mới cái thể chế ăn tạp và ăn chia đó.
Thứ ba là Cá Cọp: Ngày đầu năm dương lịch mà TTg vẫn quen với Tết truyền thống, vội mở sòng bầu cua, định gom bạc cắc của những ai có thừa hy vọng đặt cược vận mệnh của mình và con cháu mình vào ô cá cọp…
NH:  Thôi, thôi! Ông vui lòng dừng lại ở đây trước khi làm nhục cả cá heo, cá voi, cá nục…
ĐTL:  Vâng, thế thì dừng thôi. Cảm ơn bà đã mời cà phê sáng nay. Nhưng cho phép tôi nói thật: Kẻ cần phải dừng lại nhất chính là TTg. Dường như ở hắn (và bộ hạ của hắn), mọi thứ đều xơi, trừ cái phanh không xơi… Hắn đã diễn hài tại nước Pháp (“ở châu Âu và trên thế giới”), mới đây, với TTg Pháp (“Giăng Mắc Ê-Rô”), và kéo dài vở diễn về tới đây, trong ngày đầu năm, bằng cách tương lên mạng một “Thông điệp Quá chén ngày Xuân”.
Có người nuôi hy vọng vào những lời có cánh (vút cao và sắp hạ) này. Có người muốn khích cho mọi thứ lộng giả thành chân. Riêng Lực tôi chân thực nghĩ rằng: Có lẽ TTg không nên tranh đua hơn thiệt chi nữa với bác Tổng về thứ Trò Đùa Cao Cấp bằng loại ngôn ngữ từng giết dân mình suốt tám thập kỷ qua, thế này. Nhé!

05-01-2014 – Kỷ niệm tròn 46 năm ngày nhậm chức của  Alexander Dubček, mở đầu cho Mùa Xuân Praha và một biển máu dưới tay hồng quân Liên Xô và khối Warsaw sau đó.
Blogger Đinh Tấn Lực xả băng ghi âm.

Huy Chương Lòe Cân Ký

Huy Chương Lòe Cân Ký

. Đinh Tấn Lực
Khá khen cho (hoặc đáng thương thay) những kẻ ăn bẩn/ăn dơ/ăn ngập mặt/ăn không chừa thứ gì, đến nọng căng/da hồng/trán bóng, mà vẫn còn thòm thèm …ăn ảnh” (ĐTL).
Dung-Kilo
Về mặt kỹ thuật, đó là một bức ảnh có thể tạm gọi là …được.
Tuy nhiên, cái hay không nằm ở đó, cái hay nằm ở nội dung: Tự thân bức ảnh tỏ lộ nhiều điều đáng ngẫm. Đứng đầu là cái thước đo tầm cao của một vài loài thừa tướng.
Trước tiên, mọi người đều có thể chiêm ngưỡng ảnh đẹp của thừa tướng ta ở khắp nơi, từ hội nghị này qua thượng đỉnh khác, từ buồng lái con SU cho tới cửa chui vào bụng con Kilo…
Nhưng chẳng ai thấy bóng dáng thừa tướng ở những nơi thiên tai, hỏa hoạn, xả lũ chết dân. Lại càng khó thấy thừa tướng ló mặt, vào những lần ngư dân bị bắn/bị giết/bị cướp trên ngư trường truyền thống của ta và chật vật kéo tàu/kéo thây về đất liền, chưa nói tới an ủi hay động viên. Thừa tướng chưa bao giờ xuất hiện trước những đám tang xây mộ gió.
Kế nữa, trong chiến tranh trước đây, ta đã từng thường xuyên biến đau thương thành hành động, thì nay, trong hòa bình thống nhất, ta cũng phải liên tục chộp từng cơ hội để biến những quả lừa thành quả lòe.
Đã không ít những người có tay nghề hàng hải/đóng tàu từng săm soi về các thứ nguyên ủy linh tinh đàng sau những mối hàn, những lớp sơn tróc, những bức vách rỉ sét, ống thủy lực giữ nắp ổ chui, và mớ phụ tùng vương vãi…  để đi dần đến kết luận rằng có nhiều xác suất đây là một thứ ụ (chìm) nổi khác.
Người ta có lý cớ để tỏ lòng ngờ vực, một khi nhìn bức ảnh để đời của thừa tướng, có khi là sẽ được treo trong nhà khách chính phủ, mà chung quanh khuôn mặt rạng rỡ của nhân vật chính là những chứng cớ của một loại hàng mông má. Tức là, vui rạng rỡ với ngu rực rỡ đâu có xa gì nhau?
Có điều là không ai chắc quả lừa này ở tầng nào? Nga lừa Việt? Admiraltei Verfi lừa X? Hay X lừa dân?
Ở tầng nào thì cũng chỉ nhân dân là nạn nhân, đầu tiên và sau cùng. Bởi, ngay đúng vào ngày chiếc Kilo Hanoi về tới cảng Cam Ranh thì cũng là ngày trọng đại của Vinashin: Sổ thì xóa sạch – Nợ thì còn nguyên. Bình quân mỗi đầu người VN, bất kể nam phụ lão ấu, phải trả nợ cho Vinashin một số tiền (bèo ra cũng) tương đương với giá bán một lít máu (4 đơn vị máu) ở các bệnh viện thủ đô. Gánh nợ (trên con số được chính thức công bố của) Vinashin áng chừng gấp đôi gói thầu 6 chiếc Kilo này.
Biểu thức bổ đầu là: Liệu rằng gói thầu này có là một thứ quả đấm thép rỉ sét khác không?
Lý do?
Ta cần giữ biển, chủ yếu là biển Đông. Hệ tàu ngầm này, từ phòng họp của bộ chính trị ra tới dàn báo đài phải đạo, là nhằm tăng cường sức mạnh tuần tra giữ biển giữ đảo trước thái độ hung hãn đầy tính kẻ cả của bọn bầu bạn ơn nghĩa một thời và đã từng dạy ta một bài học giáo trừng san bằng 6 tỉnh cực Bắc. Giá biểu của mớ tàu ngầm này không phải rẻ. Cái giá lịch sử và xương máu đồng bào 6  tỉnh kia lại càng không hề rẻ.
Đồng thời, cũng từ phòng họp của bộ chính trị hiển hiện ra tới đường phố, mọi ý kiến giữ biển giữ đảo đều trở thành đối tượng của các thứ án tù được đánh số  72/74/79/88/258… và bị trấn áp bởi một lực lượng tàu ngầm an ninh trên cạn đội lốt “quần chúng tự phát”. Giá biểu thuế để nuôi đám tàu ngầm côn đồ trên cạn này không phải rẻ. Cái giá đời người của những bản án (chứng tỏ lòng trung thành  với thiên triều) kia cũng không hề rẻ.
Nhà nước không dám bênh ngư dân trên ngư trường truyền thống. Nhà nước không dám nói đúng tên bọn hải tặc. Nhà nước phóng tay đàn áp những người lên tiếng bênh vực ngư dân. Nhà nước công khai bảo vệ an ninh mặt tiền các đại sứ quán và tổng lãnh sự quán của bọn hải tặc cướp giết ngư dân không khác gì bảo vệ mẫu quốc… Thế thì, nhà nước dùng tiền thuế của dân đi mua những con SU & Kilo (mông má) nọ để làm gì?
Để thị uy với lực lượng Hải Quân Hoàng Gia Lào?
Để “thông điệp” tới nhân dân rằng chủ quyền biển đảo của ta cân nặng ngang bằng tổng lượng choán nước (khi chìm) của 6 con Kilo?
Để gia tăng tư thế cho bọn tàu ngầm trên cạn có tên là “Kilo quần chúng tự phát”?
Để lòe đồng bào vùng sâu vùng xa là ta có thể “nín thở qua sông” ở trình đẳng cấp?
Để dự phòng cho một ngày mai thánh thót lời nhạc “Que Sera Sera”?
Hoặc, đơn giản chỉ là để tư túi một mới huê hồng?
Có khi là một loại hỗn hợp nào đó của các thứ “để” kể trên?
Gì thì gì, tựu chung đó cũng chỉ là một quả lừa đổi dạng thành quả lòe.
Tổng lượng huy chương lòe cân ký kỳ này lên tới 3000 tấn (khi chìm).
Bởi, nụ cười rạng rỡ của thừa tướng sẽ được chan hòa cùng nụ cười sảng khoái của nhiều triệu dân, nếu VN ta, dưới ánh sáng thần kỳ của chủ nghĩa xã hội, có thể tự thân chế tạo được 100% cái máy may/cái máy truyền hình/cái tủ lạnh/cái laptop/cái smartphone… hoặc đơn giản nhất là 100% chiếc xe đạp.
Bấy giờ, bức ảnh thừa tướng dắt chiếc xe đạp đầu tiên ra khỏi xưởng chế tạo chắc chắn sẽ đẹp và đáng hãnh diện/tự hào gấp vạn lần hơn tấm hình thậm thọt ở cửa chui vào bụng con Kilo mông má loang lổ này.

03-01-2014 – Kỷ niệm 38 năm tròn ngày bắt đầu có hiệu lực bản Công ước Quốc tế về các Quyền Kinh tế, Xã hội và Văn hóa, một phần của Bộ Luật Nhân Quyền Quốc Tế.
Blogger Đinh Tấn Lực chép tặng nhóm xe đạp Hồ Tây.

Thông Điệp 2014, Khi Về Tới Xã


3DungCamKet

Thông Điệp 2014, Khi Về Tới Xã


Ngay trong ngày đầu năm mới, mặc dù cực kỳ bận rộn với quá nhiều công tác giữ vững an ninh địa bàn, chi bộ CA xã Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội, cũng đã chủ động dồn sức tổ chức trọng thị và an toàn một buổi học tập quán triệt Thông Điệp 2014 của TT/CP.
Dưới đây là một số đoạn tiêu biểu và đáng quan tâm nhất ghi nhận được (dù có rất nhiều chỗ bị nhiễu băng, khó nghe hoặc nghe không rõ tiếng) trong buổi học tập sôi nổi, ồn ào và đầy hào hứng bia bọt đó.
Để tạo điều kiện cho mọi độc giả dễ dàng theo dõi, tất cả nội dung thuộc về Thông Điệp 2014 đều được in nghiêng trong nháy. Còn tất cả những đoạn trong nháy khác (in đứng, có link) đều là những phát ngôn ấn tượng thuộc hàng Top Ten trong năm qua, được bí thư chi bộ long trọng quảng diễn cho buổi học tập thêm phần súc tích, phong phú và sinh động:

*

ĐCM, thằng đeos nào chẳng biết là “Không tham nhũng lấy đâu tiền chạy chức”, nhưng bộ muốn giành hết cái ngu của thiên hạ hay sao mà tình nguyện ói ra giữa chợ? Phun đầy ngõ thế chỉ tổ nhắc nhớ cho nhân dân về những lời thề cũ rích từ thuở nhậm chức nhiệm kỳ đầu. Ăn nói ấm ớ thế thì có nóng mấy Bố mày cũng dí khoai vào. Cái cần nói phải như này, nghe đây: “Phải thống nhất hành động với quyết tâm cao để hoàn thành thắng lợi nhiệm vụ phát triển kinh tế – xã hội năm 2014. Đồng thời triển khai quyết liệt, đồng bộ các nhiệm vụ trung và dài hạn nhằm tạo nền tảng cho phát triển nhanh và bền vững”.

*

ĐCM, thằng nào con nào bảo “Bây giờ người ta ăn của dân không từ một cái gì,  từ tiền thương binh liệt sĩ, đến tiền của trẻ em vùng cao, tiền dành cho người nghèo, ăn hết”… Toàn là bố láo! Bố mày đeos cần biết khái niệm phân quyền. Bố mày cũng đeos cần biết khái niệm ngân sách là tiền thuế từ đâu ra, miễn sao có đủ để trả lương đệ tử đàn em là được. Cho nên, Bố mày chỉ đơn giản bảo phải bằng mọi giá “Tập trung nỗ lực xây dựng Nhà nước pháp quyền, phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân, hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa và tái cơ cấu nông nghiệp gắn với xây dựng nông thôn mới”.

*

Bố mày đây không có khái niệm phản biện đối với những thằng chửi đổng kiểu “Làm ăn như thế đấy!  Vừa ăn lại vừa phá nữa. Phá tàn canh!”. Bố mày chỉ long trọng nhận định rằng: “Động lực mà những cải cách trước đây tạo ra đã không còn đủ mạnh để thúc đẩy phát triển. Đây là lúc chúng ta cần có thêm động lực để lấy lại đà tăng trưởng nhanh và phát triển bền vững. Nguồn động lực đó phải đến từ Đổi mới thể chế và phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân”. Không thì chui cống chết chùm cả lũ à?

*

Tổ cha thằng nào bảo “Bây giờ ra khỏi nhà… tham nhũng lớn cũng có, tham nhũng nhỏ cũng có, như ngứa ghẻ, khó chịu lắm”… “Đến Đường Tăng đi lấy kinh mà còn phải hối lộ”. Con bà nó, nói thế thì ở nhà nảy bóng quách! Phát ngôn chi mà như qua sông đấm đầu vào sóng ấy. Phải thoa mỡ thế này này:  “Nhà nước pháp quyền phải thượng tôn pháp luật. Pháp luật phải bảo đảm được công lý và lẽ phải. Mọi hạn chế quyền tự do của công dân phải được xem xét cẩn trọng và chủ yếu nhằm bảo vệ Tổ quốc, bảo đảm an ninh quốc gia, trật tự an toàn xã hội và những giá trị văn hóa, lịch sử, đạo đức tốt đẹp của dân tộc”.

*

ĐCM nó đừng tưởng hói trán cao là thông minh. Hỏi như này thì có phải là ngu lâu dốt bền không: “Bên cạnh thanh tra, các ngành kiểm toán, điều tra, kiểm sát, tòa án thì sao, đã làm hết trách nhiệm chưa?“. Bà mẹ cái thằng ngu, nói thế là đeos hiểu cách gửi thông điệp: “Người dân có quyền làm tất cả những gì pháp luật không cấm và sử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Cơ quan nhà nước và cán bộ, công chức chỉ được làm những gì mà pháp luật cho phép. Mọi quyết định quản lý của Nhà nước đều phải minh bạch”.

*

Không thể nói suông. Không thể ngồi đó than thở về trào lưu suy thoái. Và cho dù có biết rõ “Đông đảo các giai cấp giai tầng xã hội VN tự thấy không có nhu cầu xuất bản báo chí tư nhân”, thì cũng phải hô hào kêu gọi bắt tay vào lý thuyết: “Phải hoàn thiện cơ chế phản biện xã hội, tăng cường sự tham gia của người dân vào quá trình xây dựng chính sách và lựa chọn cán bộ. Nâng cao chất lượng hoạt động chất vấn của Quốc hội, Hội đồng nhân dân các cấp và trách nhiệm giải trình của người đứng đầu cơ quan hoạch định chính sách”.

*

ĐCM nó, chỉ có thằng em này nói nghe lọt lỗ tai: “Cơ quan điều tra của VN thuộc hàng giỏi nhất thế giới!”. Vậy thì từ nay phải giao cho nó “Thường xuyên tăng cường ổn định chính trị – xã hội”. Tức là phải khéo léo chấm dứt ngay tình trạng kêu đòi tự do. Tự do Kái Kủ Kẹt!

*

ĐCM nó, bảo rà soát ngay “Các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được làsuy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức … Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Có tam quyền phân lập không? Có phi chính trị hóa quân đội không…?” thì lề dân nó chửi cho nát mả cụ nội lẫn cụ ngoại! Bố mày không quen cái khái niệm rà soát, chỉ đơn giản lệnh rằng: “Năm 2014 phải tập trung sức cao nhất xây dựng, sửa đổi các luật để thực hiện Hiến pháp. Đồng thời rà soát bổ sung thể chế – cơ chế chính sách, kiện toàn tổ chức bộ máy nhằm tiếp tục đẩy mạnh xây dựng nhà nước pháp quyền, phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân và hoàn thiện thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”. Thế có phải là đơn giản mà uy vũ như Hải Yến chưa chạm bờ mà cả nước xanh mặt không?

*

Con bà thằng nào dám bảo “Nguồn gốc thảm họa là VinaCho & VinaChia”. Nói thế là thiếu cái quyết tâm. “Phải kiên quyết thực hiện tái cơ cấu doanh nghiệp nhà nước”. ĐCM nó, Bố mày phán thông điệp đầu năm là phải lấy Vinashine và Vinalines làm mô hình mẫu cho các quả đấm thép sắp tới, nghe chửa?

*

Con bà nó, thằng đeos nào chẳng rõ “Nhiệm vụ đặt ra là rất nặng nề. Khó khăn, thách thức là rất lớn”, nhưng thông điệp này là nhằm nhắc nhở các đồng chí rằng các phần (tự) thưởng đằng sau mỗi nhiệm vụ ấy còn to lớngấp vạn lần hơn.

*

Dẹp ĐCM nó mớ hải đăng đứt bóng và mấy cái kim chỉ nam vớ vẩn đó đi. Đàn ông hảo hán mà cứ chỉ nam suốt thì nước mẹ gì nữa? Ngày hôm nay phải thấy rõ báo chí các Cty rác quốc tế đồng thanh ca ngợi người đứng đầu chính phủ nước ta là bậc “lãnh đạo xuất sắc nhất”, chỉ là để nhắc nhớ rằng: “Bản lĩnh của Đảng và Nhân dân ta đã tỏa sáng trong đấu tranh giành độc lập dân tộc và thống nhất đất nước. Bản lĩnh đó cũng đã tỏa sáng khi đất nước ta đối mặt với khủng hoảng kinh tế – xã hội những năm đầu thập niên 80 của thế kỷ trước để hình thành đường lối Đổi mới. Ngày nay, thế và lực của chúng ta đã mạnh hơn nhiều. Nhất định bản lĩnh đó sẽ lại tỏa sáng để Đẩy mạnh toàn diện công cuộc Đổi mới theo tinh thần Nghị quyết Đại hội XI của Đảng, đưa sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc lên tầm cao mới vì một nước Việt Nam xã hội chủ nghĩa – dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh”. Nhớ đấy!

*

01-01-2014 – Đầu năm hóng chuyện quán triệt ở quán nhậu.
Blogger Đinh Tấn Lực ghi chép.