Nếu Nhà Nước Mỹ Có Ban Tuyên Giáo TW


ThePostsView-ObamaXi

Nếu Nhà Nước Mỹ Có Ban Tuyên Giáo TW

. Đinh Tấn Lực

Nhân đọc bài xã luận đá tảng “It’s time to get tough on China and President Xi” trên tờ Hoa Thịnh Đốn Bưu Báo ra ngày 23/9/2015, cả bản chính lẫn bản chuyển ngữ lưu loát của Dịch giả nổi tiếng Phạm Nguyên Trường, Đã đến lúc phải có thái độ cứng rắn đối với Trung Quốc và Tập Cận Bình”, người đọc sẽ không khỏi liên tưởng đến một cơ quan không ăn nhậu gì tới chuyện này: Ban Tuyên Giáo Trung Ương của nước CHXHCNVN.
Ngày 23 tây tháng 9 ở VN có gì lạ? Ai bảo đó là một ngày như mọi ngày, đích thị sẽ là kẻ tự vỗ ngực như chẳng hề biết thời tiết và lịch sử.
23 tháng 9 là ngày Thu Phân ở Bắc bán cầu, nhưng chẳng có gì quan trọng. Tức là vớ vẩn không thua gì chuyện liệt kê 23 tháng 9 Ngày Quốc Khánh Saudi Ả Rập; ngày Yom Kippur linh thiêng của người Do Thái; tròn 13 năm ngày khai trương giao diện trình duyệt Mozilla FireFox, dưới tên gọi Phoenix 0.1; hay tệ hơn nữa, là ngày quốc tế Tự Hào Lưỡng Tính Luyến Ái!
Điều đáng nói và thật sự cần nói hơn vạn lần, 23/9/2015 là dịp kỷ niệm  70 năm ngày Nam Bộ Kháng Chiến. Thế mà cả nước VN chỉ có duy nhất mỗi tờ Pháp Luật VN là nhắc tới. Như thử cả trên vạn rưỡi nhà báo có thẻ đang bì bõm lội sình trong phố mà quên tuốt tuột những hy sinh lót nền cho con đường ngoằn ngoèo tiến lên tư bản đỏ chủ nghĩa ngày nay.
Khiến ban Tuyên Giáo TW phải điên tiết lên mà gửi công văn mắng nhiếc TBT các báo, rồi hạ giọng khuyến dụ các báo chịu khó “viết gì đi” về công lao của Trần Văn Giàu thống nhất các lực lượng chống Pháp dưới cây dù Việt Minh. Về tuyên bố của Uỷ ban Hành chính Lâm thời Nam bộ là “bộ phận phía Nam” của Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa. Về Jean Cedile nhảy dù xuống gần Biên Hòa bị dân bắt giao cho Nhật rồi được thả và âm mưu thành lập “Nam Kỳ Tự Trị”. Về vụ nổ súng từ Câu lạc bộ người Pháp vào đoàn người tuần hành đang đi ngang qua nhà thờ Đức Bà. Về tội lỗi của Đệ Tứ Quốc Tế phá hoại Đệ Tam Quốc Tế. Về lực lượng vũ trang của tướng Pháp Leclerc cùng tướng Anh Douglas Gracey. Về cuộc đi đêm của tay sĩ quan OSS Mỹ Peter Dewey gặp gỡ những Trần Văn Giàu, Dương Bạch Mai, Phạm Văn Bạch, Nguyễn Văn Tạo, Phạm Ngọc Thạch… Về lời phát biểu “lịch sử” của Trần Văn Giàu: “Hiện nay, việc cực kỳ khó khăn là kiểm soát được các bè phái chính trị khác nhau, vì không phải tất cả thân Việt Minh, mà tất cả đều chống Pháp”. Về 14000 tù binh Pháp được trang bị vũ khí tăng cường cho quân Anh. Và về cuộc tấn công đẫm máu của liên quân Anh-Pháp vào bộ não của Uỷ ban Hành chính Lâm thời Nam bộ đặt tại Tòa Thị Chính Sài Gòn vào buổi sáng ngày 23/9/1945 v.v…
Thế mà tuyệt nhiên, không một báo nào, ngoài tờ Pháp Luật, tuyên truyền cho những ngày tháng bi hùng ấy, đến độ phải để Tuyên Giáo TW nhắc nhở là cần “tăng cường thông tin” về một điểm mốc của cuộc chiến thần thánh trắng xương ngập máu đó.
Tương tự như nỗ lực chỉ đạo nhắc nhở và khuyến dụ của Tuyên Giáo TW một tuần trước, cũng về nhu cầu “tăng cường thông tin” nhắm vào các cuộc họp đảng bộ địa phương, gọi là Đại Hội Đảng Bộ Cấp Tỉnh, trong quy trình chuẩn bị tập trung vào Đại hội Đại biểu Toàn quốc nhiệm kỳ 12 sắp tới. Có vẻ cấp tỉnh làm ăn luộm thuộm khắp nơi hay sao đó, mà Tuyên Giáo TW phải khổ nhọc căn dặn thêm, đến mức tiêu hành muối tỏi, rằng, mọi địa phương phải dồn sức ém các thông tin tiêu cực trong các đại hội đảng bộ khắp nơi.
Chắc chắn không chủ ý, nhưng nhiều phần lời dặn dò này hé lộ ra nhiều cảnh đấu đá lộ liễu giữa các ứng viên đang đạp nhầu nhau để ngoi lên trong dịp đại hội toàn quốc. Điểm khéo (quen thuộc) của chỉ đạo từ Tuyên Giáo TW là yêu cầu địa phương phải báo cáo tức khắc mọi tiêu cực vừa mới phát hiện cho Uỷ ban Kiểm tra TW, hay Ban Tổ chức TW vào cuộc ngay mà …ngăn ngừa mọi sự lợi dụng của các thế lực thù địch!
Cũng phải thừa nhận tầm nhìn xa của Tuyên Giáo TW, thông qua những chỉ đạo sít sao cho gần hai vạn nhà báo có thẻ đang phục vụ non 800 báo chữ lẫn báo hình trong nước, rằng việc gì được làm, việc gì không được làm, trong dịp Quốc Khánh Đài Loan vào ngày Song Thập 10 tháng 10 sắp tới. Yêu cầu chung là không tuyên truyền cho địch làm mất lòng bạn, và tuyệt đối không cử phái viên theo dõi/viết bài/làm phóng sự về sự kiện Đài Bắc rất dễ mích lòng này!
*
Với sự khổ công dày sức đó của Tuyên Giáo TW Hà Nội, người ta có thể sinh ra thắc mắc: Nếu nhà nước Mỹ cũng có Ban Tuyên Giáo TW thì sao?
Liên hệ tới bài báo trên tờ Washington Post nói trên, chắc không ai nghi ngờ rằng có xác suất rất cao, nhiều phần là rất gần với mức tuyệt đối, là bài xã luận này sẽ không thể có mặt trên mạng quá 30 giây. Tất nhiên, nếu là báo giấy thì khổ công cả nước phải đi thu hồi ngay buổi sáng 23 tây. Lý do?
Không thể nào ký giả của nước chủ nhà có thể công khai gây mích lòng sâu sắc bằng nhận định về vị quốc khách có hàng tỷ dân trong tay kia, rằng, nghi thức chào đón trọng thị của Mỹ là “thành tích chủ yếu” cần có của Tập Cận Bình, khi mà đương sự “vẫn đang chiến đấu nhằm củng cố quyền lực ở Bắc Kinh và chứng tỏ rằng ông có khả năng khống chế bộ máy quan liêu đầy tham nhũng và nền kinh tế đang trì trệ”.
Không thể nào ký giả có thể hay có quyền nhắn nhủ hay nhắc nhở tổng thống Mỹ “…Phải thuyết phục ông Tập xem xét lại các chính sách gây hấn mà ông đang tiến hành, từ những vụ gián điệp trên mạng nhằm vào cơ quan của và công ty của Mỹ, đến việc xây dựng các sân bay quân sự ở Biển Đông”.
Không thể nào ký giả có thể hay có quyền nhận định sát sườn rằng: “Tương tự như Vladimir Putin ở Ukraina, ông Tập có cách tiếp cận vô liêm sỉ là phủ nhận, nói rằng chế độ của ông không chịu trách nhiệm về những hoạt động (gián điệp tin học) đó, mặc dù có rất nhiều bằng chứng ngược lại”.
Lại càng không thể nào các nhà báo, cho dẫu là bình luận gia của Washington Post, là có thể hay có quyền đề nghị cho tổng thống một giải pháp trừng phạt quốc khách, rằng: “Tình hình ở Biển Đông là nguyên nhân thậm chí còn đáng lo hơn. Với việc tiến hành xây dựng các đường băng trên những hòn đảo nhỏ mà Trung Quốc tuyên bố chủ quyền, Bắc Kinh đã chuẩn bị nền tảng cho việc sử dụng vũ lực nhằm khẳng định tuyên bố thiếu căn cứ của nước này đối với những vùng biển mà nhiều nước, trong đó có Nhật Bản và Philippines, coi là lãnh thổ mình. Vì những lời phản đối bằng miệng và những lời kêu gọi đàm phán của Mỹ đã không ngăn chặn được hành động của Trung Quốc; phải xem xét những biện pháp khác, trong đó có trừng phạt”.
Chưa nói tới Tuyên Giáo TW, chỉ cần nghe tới đây là cỡ tay thầy cúng quốc doanh Thích Chân Quang cũng đủ để phê là “hỗn”, là “dạy khôn” , là trứng với rận, thậm chí, mất dạy hơn chút nữa, là con cái với cha mẹ (bọn nó)…
*
May quá, cơ chế chính quyền Hoa Kỳ, cả tam quyền Lập-Hành-Tư, và cả Cộng Hòa lẫn Dân Chủ, đều không có chút nào cái ý niệm Tuyên Giáo vô học đó.
Có thể nhờ vậy chăng, mà qua cuộc gặp thượng đỉnh Mỹ-Trung này, độc giả nhìn ra một điều hiển nhiên nhưng so với ta là cực kỳ hiếm quý:
Tầm nhìn & trình độ của nhiều ký giả Mỹ có thể xác định được qua những bài viết có vẻ như dự đoán điều gì có thể xảy ra hoặc không xảy ra giữa 2 nguyên thủ, dựa trên hàng loạt chứng cứ xâu chuỗi trước đây… Họ còn nhẹ nhàng “gợi ý” cho giới chức cao cấp nhất của chính quyền Mỹ một số lựa chọn ứng xử có giá trị như điểm nhấn của những cố vấn ngoại giao & nội an.
Xem ra, ký giả là ngành nghề mà họ yêu thích, bởi ở tầm này, họ thừa sức tham chính và điều hành một sở, một bộ hay một cơ quan ngang bộ ở Mỹ, hoặc điều hành một tiểu bang, tức là ngang bằng hoặc to hơn cả VN (tính theo GDP).
(ĐTL còm bên dưới status giới thiệu bài dịch của FBker Pham Nguyen Truong, 25/9/2015)
“MAY cho Obama KHÔNG CÓ Tuyên Giáo”, là một góc nhìn nhân vị, và là điều kiện phát triển tối đa mọi nguồn trí lực của quốc gia, để cả nước đứng đầu thế giới.
Ngược lại, cũng” MAY cho bộ tứ Ba đình, VỚI giàn Tuyên Giáo TW” nọ, là một góc nhìn (tiêu hành muối tỏi) khác. Ở đó, cái bối cảnh bi tráng của một Nam Bộ Kháng Chiến đã chìm sâu mất tăm bên dưới khung cảnh một đám lâu la cướp cạn ngày nay ung dung cưỡi ngựa xua chó săn (với móng vuốt sắc như ngòi bút) lăng xăng chạy lùa đàn cừu xếp hàng cho trật tự, để làm lãnh đạo đứng đầu một quốc gia xếp cuối hành tinh.
25/9/2015 – Tròn 91 năm Tháp Lôi Phong tại Hàng Châu bị sụp đổ.
Blogger Đinh Tấn Lực

Đấu Đá vs. Đối Lập


nguyen-sinh-hung2

Đấu Đá vs. Đối Lập

. Đinh Tấn Lực
Trên Youtube có dăm ba thước phim tổng hợp những cú đấm bốc quyền Anh “nổi tiếng mọi thời đại”. Bạn đã xem chưa? Nếu chưa thì cũng chẳng cần. Cứ coi truyền hình thời sự VN vào mùa tiền đại hội cũng đủ vui vật vã!
Vài tháng trước hội nghị trù bị của bất kỳ mùa đại hội đại biểu toàn quốc khóa nào cũng thế, cũng đầy những cú nốc ao dưới rốn. Khán giả VTV tự cho điểm và đánh giá các võ sĩ, để đoán mò xem tương lai 5 năm kế sẽ rách tới đâu…
Chừng như giải đấm năm nay đang chia đều cho một số tay chơi thuộc hàng kình địch. Nguyễn Sinh Hùng chỉ là một trong số đó. Nhưng “nổi tiếng mọi thời đại” là ở những phát ngôn cực ấn tượng trong thời gian gần đây.
Tất nhiên, đối thủ của Hùng là Dũng. Trên bàn cờ thế bày giữa sân thượng, đối thủ của quốc hội tất yếu phải là …chính phủ, cho dù một phần đại biểu QH cũng là thành viên chính phủ.
Hùng phán những gì, từ những ngày sân sau kinh tế của Hùng bị úng nước cống?
26/8/2013: “Chủ tịch Quốc hội yêu cầu Thủ tướng báo cáo giải trình trước Quốc hội về trường hợp (ngân hàng Bảo Việt) này”.
09/10/2014: “Giờ phải đào tạo nguồn nhân lực chất lượng để có năng suất chất lượng cao. 10 người Việt Nam năng suất mới bằng 1 người Malaysia; 20 người bằng 1 người Thái Lan; 30 người bằng 1 người Singapore…”.
17/10/2014: Chỉ thị “ra quân” của CT QH cho UBKT QH, thông qua Chủ nhiệm Nguyễn Văn Giàu “ Yêu cầu (các phó chủ nhiệm) chuẩn bị trước chu đáo, cần thì tham gia ngay, nhất là 4 dự án luật, báo cáo kinh tế – xã hội, và cả việc Cảng HK QT Long Thành”.
20/10/2014: CTQH yêu cầu CP phải “Có chủ trương, giải pháp căn cơ, đồng bộ để ổn định kinh tế vĩ mô, kiềm chế lạm phát, phục hồi đà tăng trưởng, phát triển hạ tầng, đẩy mạnh cải cách hành chính, cải cách tư pháp và thể chế”.
18/11/2014: CT QH “ Yêu cầu tiếp tục đẩy mạnh chương trình cải cách hành chính mà Chính phủ đã phê duyệt, loại bỏ các thủ tục rườm rà tạo điều kiện cho tiêu cực”.
23/12/2014: “Sẽ xem xét các báo cáo bổ sung của Chính phủ về kết quả thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế – xã hội và ngân sách nhà nước năm 2014; tình hình triển khai thực hiện kế hoạch phát triển kinh tế-xã hội và ngân sách nhà nước những tháng đầu năm 2015”.
29/01/2015:  “Sẽ tiến hành giám sát lại những vấn đề, lĩnh vực đã giám sát, đã chất vấn, để kiểm tra, xem xét về sự chuyển biến trên thực tế”.
07/4/2015: “Dứt khoát không thể để còn tình trạng xử nặng cũng được, tha cũng được, bắt cũng được, buộc tội cũng được, không buộc tội cũng được”.
13/6/2015: “Đại biểu Quốc hội đã thẳng thắn chỉ ra những hạn chế, yếu kém và đề nghị Chính phủ, các bộ, ngành, tiếp tục có các giải pháp tích cực để khắc phục”.
10/8/2015: “Chỉ Quốc hội mới có quyền cho hay không cho thu (phí), phân cấp mức thu (phí) cho Chính phủ và HĐND quyết định và chịu trách nhiệm trước dân”.
*
Cứ như thật. Cứ như QH là cơ quan quyền lực cao nhất nước và có thể nắn được CP.
Vừa kể là một số cú đấm bốc trên sân đấu của tứ trụ triều đình Hà Nội. Hầu hết xảy ra kể từ sự cố Ocean Bank bị triệt hạ.
Không chỉ Nguyễn Sinh Hùng, các đấu thủ còn lại trong BCT cũng đã tấn công nhau và hạ nhau sát ván, như những trận đấu tố thu nhỏ ở tầm cao. Sinh mệnh chính trị, và cả sinh mệnh thực của nhiều võ sĩ hay đàn em trực tiếp dưới trướng của một số võ sĩ đã bị xóa sổ. Và có xác suất cao là chưa dừng ở đó.
Đặc tính chung của những chiêu thức ra đòn này là:
  • tất cả đều có hồ sơ đen của đối thủ;
  • tất cả đều dồn sức mở rộng vòng đai bộ hạ tín cẩn;
  • ẩn dụ/bóng gió trong phát biểu – thẳng tay cắt tỉa vây cánh của nhau trong hành động;
  • kèn cựa vị trí, leo thang thành đấu đá công khai;
  • trả đòn chớp nhoáng theo nguyên tắc mắt đổi mắt/răng đổi răng;
  • bao che cho đàn em/gia tộc và đe dọa thuộc hạ của đối phương;
  • sử dụng tối đa cơ chế và khối nhân lực dưới quyền;
  • sử dụng tối đa phương tiện truyền thông hiện đại thời @, dưới dạng Chân Dung các kiểu;
  • nếu không giữ được vị trí cũ hay chiếm được vị trí mới thì phải cài bằng được hậu duệ vào trám chỗ;
  • trong trường hợp cần thiết thì luôn có sẵn dê tế thần tức khắc.
Càng sát cận ngày đại hội, mức độ đấu đá càng căng, hệ quả tổn thất càng nặng, hận thù tất yếu càng cao… Nhiệm kỳ mới ắt phải mất cả năm để ổn định vị thế quyền năng cao thấp, và 4 năm sau đó là một cuộc thư hùng hoàn toàn khác lạ.
Kết cục, người ta có thể so sánh điều gì?
Trong thể chế “một đảng độc đáo” thì các hoạt động tranh ngôi nói trên bắt nguồn từ nỗ lực triệt hạ uy tín lẫn nhau, nhằm tiếm quyền/giành lợi, biến thành tập quán sinh hoạt đấu đá tiêu cực, với hệ quả trước mắt là bọn tay chân bộ hạ bị “hy sinh” sớm nhất, tổn thất nặng nhất, thiệt hại lâu nhất. Còn hệ quả trong mắt là hình ảnh đảng viên Đấu Tố đạp nhau để sống còn.
Ngược lại, trong thể chế chính trị đa đảng thì một số lớn nội dung chất vấn/phản biện nói trên có thể trở thành những luận điểm đối lập tích cực, gia cố tiến trình giám sát, kiểm soát sự lạm quyền, tránh nạn kinh tế sân sau, cân bằng quyền lực, thực thi luật pháp, trực tiếp Đối Trọng để tìm ra phương thức tốt nhất giúp đất nước phát triển.
Đó cũng là nét khác biệt cơ bản của Đấu Đá so với Đối Lập.

24/9/2015 – Tròn 67 năm ngày khai trương Cty Motor Honda tại Tokyo, chỉ 3 năm sau khi Nhật đầu hàng Đồng Minh.
Blogger Đinh Tấn Lực

Dự thảo Diễn văn Khai mạc Đại hội Đại biểu Toàn quốc XII


Ảnh minh họa từ Đại Hội XI - 2011
Ảnh minh họa từ Đại Hội XI – 2011

Dự thảo Diễn văn Khai mạc Đại hội Đại biểu Toàn quốc XII

Thưa Đoàn Chủ tịch Đại hội,
Thưa các vị khách quý,
Thưa toàn thể các đồng chí đại biểu Đại hội,
Hôm nay, trong những ngày đầu năm 2016, khi đất nước và Đảng ta bước vào nửa cuối thập niên thứ hai của thế kỷ XXI với nhiều cơ hội thu vét và lắm thách thức sống còn, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII của Đảng Cộng sản Việt Nam khai mạc trọng thể tại Hà Nội – thủ đô văn hiến và Anh hùng vừa mới được khai quang thông thoáng mọi con đường.
Thay mặt Đoàn Chủ tịch, với tình cảm trân trọng và tình đồng chí thân thiết nhất, tôi xin nhiệt liệt chào mừng tất cả đại biểu, những đại biểu ưu tú tiêu biểu cho trí trá của toàn Đảng, đại diện cho gần 4 triệu đảng viên về dự Đại hội trong thời điểm lịch sử rất quan trọng và nhiều ý nghĩa sinh tồn của đảng.
Trong giờ phút trọng thể này, với lòng biết ơn vô hạn, Đại hội chúng ta thành kính tưởng nhớ Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại, người sáng lập, lãnh đạo và rèn luyện Đảng ta, người Anh hùng Quốc tế III, một Doanh nhân văn hóa thế giới, người Chiến sĩ lỗi lạc của phong trào giải phóng các nước thuộc địa và bị áp bức trên toàn thế giới, bằng mã tấu và máu dân.
Thực tiễn và thắng lợi của sự nghiệp cách mạng nước ta hơn 80 năm qua đã khẳng định tư tưởng vĩ đại của Người, cùng với chủ nghĩa Mác-Lênin, cho tới giờ này vẫn là nền tảng tư tưởng, kim chỉ nam cho hành động của Đảng và cách mạng Việt Nam; là tài sản tinh thần vô cùng to lớn và quý giá của Đảng ta; đã dẫn dắt chúng ta đi từ thu vén này đến thắng lợi khác; còn là ngọn cờ tập hợp và đoàn kết toàn đảng trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ từng gia tộc thân yêu của chúng ta… Nghĩa là rất xứng đáng được đúc tượng tầm 1400 tỷ đồng ở mọi tỉnh nghèo để làm gương vượt đói trên toàn quốc.
Đại hội chúng ta bày tỏ lòng biết ơn vô hạn đối với các thế hệ cách mạng tiền bối, với đồng bào, chiến sĩ, đồng chí đã cống hiến, hy sinh xương máu hay chân tay mắt mũi vì sự nghiệp cao cả giải phóng giai cấp bần nông, bảo vệ và xây dựng đảng, để hôm nay mỗi cán bộ chúng ta đều có một gia sản to lớn, vững bước đi lên chủ nghĩa xã hội tư bản đỏ.
Đại hội chúng ta nồng nhiệt chào mừng sự có mặt của các đồng chí nguyên là lãnh đạo Đảng, Nhà nước và Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các đại biểu lão thành cách mạng, các đồng chí nguyên Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng nhiều khóa trước, các Mẹ Việt Nam Anh hùng; các nhân sĩ, trí thức, văn nghệ sĩ, chức sắc tôn giáo và đại diện thế hệ trẻ là khách mời của Đại hội. Sự có mặt của các đồng chí, các vị khách quý, tuy tốn kém, nhưng vẫn là những bông hoa trang điểm cho niềm tự hào của chúng ta. Đại hội kính chúc các đồng chí tràn đầy sắc màu hạnh phúc.
Đại hội chúng ta nhiệt liệt hoan nghênh và chào mừng các vị đại sứ, đại biện, trưởng đại diện các tổ chức quốc tế tại Việt Nam đã lịch sự ghé dự phiên khai mạc trọng thể này.
Đại hội nhiệt liệt hoan nghênh, đánh giá cao và trân trọng sự hy sinh cao quý vì đại cục của các cố đồng chí Phạm Quý Ngọ, Nguyễn Bá Thanh, cùng các nguyên hay cố Tư lệnh quân khu… không chỉ ở ý nghĩa lấy sinh mệnh chào mừng Đại hội, mà còn giúp cho việc thống nhất xu thế cơ cấu nhân sự là phần xưa giờ gay cấn nhất của Đại hội. Tức là góp phần thiết thực cho thành công của Đại hội.
Đại hội nhiệt liệt hoan nghênh và chân thành cảm ơn sự tham gia nhiệt tình, đầy mưu lược và những đóng góp tuy giả vờ nhưng không kém phần quý báu của các tổ chức đảng, của toàn thể đảng viên, của các đoàn thể chính trị các cấp, của các vị lão thành cách mạng, trí thức, nhân sĩ, các nhà khoa học và đông đảo đồng bào ở trong nước và ngoài nước vào các dự thảo văn kiện và vào các công việc chuẩn bị Đại hội lần thứ XII của Đảng.
Thưa các đồng chí,
Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII của Đảng ta diễn ra trong một thời điểm có ý nghĩa rất quan trọng. Sự nghiệp đổi mới toàn diện đất nước đã trải qua 30 năm. Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội đã được thực hiện ròng rã 85 năm. Riêng 5 năm qua (2011-2015), trong bối cảnh tình hình quốc tế và trong nước có nhiều khó khăn, thách thức gay gắt, như trường hợp người anh em Cuba bỏ gác, đặc biệt là ảnh hưởng bất lợi của cuộc khủng hoảng tài chính, suy thoái kinh tế-chính trị-nội an của Trung Quốc và VN, nhưng toàn Đảng và toàn quân ta đã nỗ lực phấn đấu đạt được những thành tựu gia tộc quan trọng rất đáng tự hào.
Những thành tựu đạt được trong 85 năm qua là to lớn và có ý nghĩa lịch sử. To lớn nhất chính là chuyến công du Đế quốc Mỹ và Phát xít Nhật của đồng chí Tổng bí thư vừa qua. Cho dù nước ta vẫn còn đang đứng trước nhiều thách thức lớn, đan xen nhau và diễn biến phức tạp, không thể xem thường, nhưng chúng ta đã thực hiện thành công bước đầu của công cuộc đổi mới, đã đưa đất nước vào kỷ nguyên không chịu phát triển, đời sống nhân dân có nhiều thay đổi; tài nguyên quốc gia về mọi mặt được tăng cường thâu tóm; độc lập, tự chủ và chế độ xã hội chủ nghĩa được bạn vàng giữ vững; vị thế và uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế được nâng cao lên hàng 124 trên 125, trân trọng nhường bước cho cả Miên-Lào; tạo tiền đề hiển nhiên là thế nước đang lên, để nước ta tiếp tục lùi sâu mạnh mẽ và bền vững hơn trong giai đoạn mới.
Trong những năm trước mặt, tình hình quốc tế, đặc biệt là tình hình Trung Quốc, sẽ tiếp tục có nhiều diễn biến nhanh chóng, phức tạp và khó lường với những tác động to lớn và sâu rộng, vừa tạo ra thời cơ cuối cùng, vừa đặt ra những thách thức ngày càng gay gắt đối với tất cả các quốc gia trong vùng, nhất là các nước chậm phát triển hoặc không chịu phát triển, trong đó có Việt Nam của chúng ta. Do đó, mọi thế xoay chiều đổi trục của chúng ta đều đã được tính toán kỹ lưỡng, nhất định để toàn đảng không bị bất ngờ trước mọi tình huống.
Trong bối cảnh đó, Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XII của Đảng có trách nhiệm sống còn to lớn trước toàn đảng. Chúng ta cần nhìn thẳng vào tương lai, nói đúng tầm sở nguyện, đề cao tinh thần tự phê bình nghiêm túc, để kiểm điểm, đánh giá khách quan, toàn diện những thành tựu cá nhân và khuyết điểm tập thể, đồng thời rút ra những bài học kinh nghiệm kín hở qua việc thực hiện Nghị quyết Đại hội XI của Đảng, thực hiện nhiệm vụ thu vén kinh tế-xã hội 5 năm, tổng kết Chiến lược tái cơ cấu nợ xấu, nợ công 10 năm, và 25 năm thực hiện Cương lĩnh xây dựng đảng trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội tư bản đỏ.
Về xây dựng Đảng, Đại hội có trọng trách kiểm điểm sâu sắc, toàn diện công tác xây dựng Đảng và sự lãnh đạo của Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XI; xác định phương hướng, nhiệm vụ xây dựng Đảng trong thời kỳ cuối; bổ sung, sửa đổi một số điểm trong Điều lệ Đảng; bầu Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa XII gồm những đồng chí thực sự chưa bị lộ về phẩm chất chính trị, đạo đức cách mạng, năng lực lãnh đạo, bản lĩnh và trí trá đủ sức đáp ứng yêu cầu ngày càng cao của sự nghiệp cào vét, đủ sức lãnh đạo hoàn thành mọi nhiệm vụ hủy hoại nặng nề trong những năm không mấy bằng phẳng trước mắt.
Thưa các đồng chí,
Với những nhiệm vụ to lớn nêu trên, Đại hội lần thứ XII của Đảng có ý nghĩa trọng đại, định hướng và động viên, cổ vũ toàn Đảng, toàn quân ta tiếp tục phát huy sức mạnh toàn đảng, đẩy mạnh toàn diện công cuộc nạo vét, tạo nền tảng để đến năm 2020 nước ta cơ bản trở thành nước cung ứng dịch vụ trên mọi lãnh vực theo hướng gia công hiện đại và xuất khẩu nhân lực, nam lẫn nữ. Nhất định trong 5 năm tới Việt Nam ta sẽ sản xuất được nhiều ốc vít gấp năm gấp mười lần nhiệm kỳ trước. Nhất định trong 5 năm tới Việt Nam ta sẽ tự phá kỷ lục Guinness về tổng số phụ nữ xuất dương ở mọi độ tuổi.
Chúng ta nguyện làm hết sức mình, tự kềm chế mọi hành động đấu đá lộ liễu gây hại cho sự đoàn kết; thống nhất cao để hoàn thành tốt nhất những nhiệm vụ của Đại hội, mở ra một thời đại rực rỡ mới của đất nước, quảng bá bằng được mục tiêu tuy mơ hồ nhưng cao cả, xây dựng bằng được khẩu hiệu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, vững bước đi lên chủ nghĩa xã hội tư bản đỏ.
Với niềm tin sâu sắc lấy hạnh phúc nhân dân làm lẽ sống đó, thay mặt Đoàn Chủ tịch Đại hội, tôi long trọng tuyên bố khai mạc Đại hội đại biểu toàn quốc lần cuối cùng này của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Kính chúc các đồng chí đại biểu và các vị khách quý thu gom được thật nhiều hạnh phúc.
Chúc Đại hội thành công tốt đẹp.
14/9/2015 – Kỷ niệm sinh nhật thứ 57 Bức Công Hàm Uế Sử.
Blogger Đinh Tấn Lực sưu lục

70 Năm Không Rớt Giá

HoiThaoTNDL1


70 Năm Không Rớt Giá

. Đinh Tấn Lực
Những tiếng trống trường ngày nhập học năm nay sẽ tịt hết cả.
Chủ đề cuộc hội thảo ngày 28/8/2015 tại Thủ Đô Vì Hoà Bình chứa 5 cặp từ vang động chẳng khác nào mấy vụ nổ liên hoàn mới đây ở Thiên Tân & Liêu Ninh: Tuyên Ngôn/Độc Lập/Giá Trị/Dân Tộc/Thời Đại.
Hãy điểm qua từng cặp, hoặc cặp đôi, xem sao…
Một là, bản Tuyên Ngôn 1945, theo PGS. TS Phạm Ngọc Anh, đã “lên án đanh thép tội ác của chế độ thực dân, phát-xít ở Việt Nam”. Thật vậy, “không ai chối cãi được”, rằng, trong bản văn gồm 1018 từ thần thoại đó đã tích luỹ đến 430 từ lên án đanh thép tội ác của thực dân và phát xít.
Tức là gần phân nửa nội dung. Chính xác là 43,2396%.
Thật không thể tin nổi lãnh tụ đản thời đó đã dày công bóp trán (và nhiều thứ khác) để liệt kê/lột trần ra hết cả những tội ác trời không dung đất không tha của bọn mình người dạ thú kia. Tội nặng nhất, theo Tuyên Ngôn, là của Tây thực dân: “Trong 5 năm, chúng dã man bán nước ta hai lần cho Nhật”!
Phanh phui ra điểm nhấn 43,2396% đó, phải nói chính là công trình gian khổ của PGS. TS Phạm Ngọc Anh.
Hai là, thành quả Độc Lập đã được tuyên xưng đầy đủ trong bản tuyên ngôn thần thoại đó: “Pháp chạy, Nhật hàng, vua Bảo Đại thoái vị. dân ta đã đánh đổ các xiềng xích thực dân gần một trăm năm nay để gây dựng nên nước Việt Nam độc lập”.
Không phải là chiến thắng thần thánh thì là gì? Này nhé, giặc Pháp đã chạy, mang theo xích xiềng thực dân của nó; giặc Nhật đã cùng phe Trục đầu hàng phe Đồng Minh, tự huỷ gông cùm phát-xít của nó; và nhà vua cuối cùng của triều Nguyễn đã thoái vị, tức không còn trở ngại nào đáng kể, thì cách mạng ta còn chờ gì mà chẳng tiếm ngôi?
Khoan nói tới chuyện ai mời bọn nó quay trở lại, PGS. TS Phạm Ngọc Anh mà không vạch trần điểm này thì quả thật khó lòng biết được cái công trạng thần thánh của các lãnh tụ đản trong cuộc đấu tranh gian khó loại trừ biết bao “thế lực thù địch” trong hàng ngũ người VN đấu tranh chống Pháp, để chiếm lấy vị trí độc nhất vào thời điểm lịch sử đó.
Ba là, Giá Trị Dân Tộc đã được nhấn mạnh trong bản tuyên ngôn thần thoại ấy về kết quả thống kê chính xác ở nhiều cấp bậc nhân dân cao thấp khác nhau: “Toàn dân Việt Nam, trên dưới một lòng, kiên quyết chống lại âm mưu của bọn thực dân Pháp”.
Nếu không nhờ PGS. TS Phạm Ngọc Anh, khó ai thấy ra tính dân tộc hiển hiện trong đoạn khẳng định này: “Một dân tộc đã gan góc chống ách nô lệ của Pháp hơn tám mươi năm nay, một dân tộc đã gan góc đứng về phe đồng minh chống phát-xít mấy năm nay, dân tộc đó phải được tự do! dân tộc đó phải được độc lập!”.
Liên Xô chống phát-xít. Liên Xô xúi các thuộc địa chống thực dân. Liên Xô chọn thế Đồng Minh. Ta gan góc y hệt Liên Xô. Quả thật, điều đó đã được khẳng định rõ ràng, có thể nói là lần đầu tiên trong mấy ngàn năm lịch sử nước ta, thông qua bản tuyên ngôn thần thoại vô tiền khoáng hậu đó. Công trình phát hiện cái “giá trị dân tộc” này không phải là nhỏ. Nghĩa là không thua gì những kẻ sĩ nhịp giò bình luận bản văn Bình Ngô Đại Cáo khi xưa, hay bản văn Nam Quốc Sơn Hà trước đó nữa.
Bốn là, Giá Trị Thời Đại. Thật sự đây mới điểm nhấn của mọi điểm nhấn của PGS. TS Phạm Ngọc Anh.
Không một ai có thể trình bày khéo hơn TS Anh về cái tính nguyên trạng y xì kéo dài 70 năm của những vấn đề mà bản tuyên ngôn thần thoại đó đề cập tới:
Ra đời đã 70 năm, nhưng Tuyên ngôn độc lập vẫn mang tính thời sự sâu sắc cả trên bình diện trong nước và quốc tế. Quyền dân tộc tự quyết và quyền con người, độc lập, chủ quyền và tự do, dân chủ, bình đẳng, hạnh phúc…”.
Nói cách khác, đó là những bài toán còn nguyên ẩn số, chưa biết bao giờ mới có đáp án: “Tuyên ngôn độc lập thực sự là bản tuyên ngôn bất hủ, có sức sống trường tồn”. Tương tự như lời phán của một lãnh đạo hàng đầu nổi tiếng (?) từng gãi tai rằng không biết đến cuối thế kỷ này có thấy nó không, cho dù đã bảo nó không phải dạng vừa…
Quan trọng nhất, cái ẩn số sau cùng, không chỉ ở tự thân các vấn đề, mà công khó là ở chỗ PGS TS Phạm Ngọc Anh đã gợi ý cho người theo dõi cuộc hội thảo này phải đọc lại lần nữa và suy nghĩ thêm (cho tới tận cùng rốt ráo) về những mệnh đề cực kỳ sắc bén trong bản tuyên ngôn thần thoại đó:
Chúng tuyệt đối không cho nhân dân ta một chút tự do dân chủ nào.
Chúng thi hành những luật pháp dã man.
Chúng lập ra nhà tù nhiều hơn trường học.
Chúng thẳng tay chém giết những người yêu nước thương nòi của ta.
Chúng tắm các cuộc khởi nghĩa của ta trong những bể máu.
Chúng ràng buộc dư luận, thi hành chính sách ngu dân. 
Chúng dùng thuốc phiện, rượu cồn để làm cho nòi giống ta suy nhược.
Chúng bóc lột dân ta đến tận xương tủy.
Chúng cướp không ruộng đất, hầm mỏ, nguyên liệu.
Chúng đặt ra hàng trăm thứ thuế vô lý.
Chúng không cho các nhà tư sản ta ngóc đầu lên.
Chúng bóc lột công nhân ta một cách vô cùng tàn nhẫn….
Ở đây, câu hỏi cốt lõi mà PGS. TS Phạm Ngọc Anh khéo léo gợi ý cho người theo dõi buổi hội thảo này tự vấn chỉ 3 từ:
CHÚNG LÀ AI?
Chúng là ai mà bóp nghẹt dạ dày, trí óc và miệng mồm cả dân tộc?
Chúng là ai mà phóng tay tận diệt bất kỳ ai không chấp nhận CNCS?
Chúng là ai mà trả thù dã man những người bất đồng chính kiến sau đó?
Chúng là ai mà thu vét hết cả tài nguyên đất nước vào túi riêng?
Chúng là ai mà giết dân bằng thuế chồng thuế và án chồng án?
Chúng là ai mà bóp nghẹt mọi đường tiến của dân tộc?
Chúng là ai mà chỉ trong vài thập niên, đã bán nước VN ba lần cho Tàu cộng, (thông qua công hàm 1958 & hai mật nghị Thành Đô lẫn Bắc Kinh)?
Chúng là ai mà tuyền những tội ác trời không dung đất không tha, hơn cả bọn mình người dạ thú kia, hơn cả lũ thực dân lẫn phát-xít gộp lại?
Câu trả lời, phải chăng nằm nguyên trên Sa-pô in đậm của bản tin về buổi hội thảo: Sáng 28.8, tại Hà Nội, Viện Hồ Chí Minh và các lãnh tụ của Đảng phối hợp với Bảo tàng Hồ Chí Minh và Khu Di tích Hồ Chí Minh tại Phủ Chủ tịch tổ chức hội thảo khoa học với chủ đề: “Tuyên ngôn độc lập – giá trị dân tộc và thời đại”.
Thật không thể tin nổi. Có lý nào CHÚNG LÀ HỒ CHÍ MINH VÀ CÁC LÃNH TỤ CỦA ĐẢN?
Thật không thể nào nói lời cảm ơn PGS. TS Phạm Ngọc Anh cho đến tận lòng hết dạ, về kết quả cuộc hội thảo tài tình cực khéo này.
ChungLaAi
31/8/2015 – Kỷ niệm Ngày Độc Lập của 4 nước: Malaysia (1957), Trinidad & Tobago (1962), Kirgizstan (1991). Nhớ Vương phi Diana của Anh Quốc được hoàn toàn tự do độc lập (1997).
Blogger Đinh Tấn Lực