Cớ sao hèn này Khiêm?



Cớ sao hèn này Khiêm?

. Đinh Tấn Lực


Chiến lược đối ngoại mang tên Duyên Dáng Việt Nam đã đạt đến đỉnh điểm của thành công, đại thành công:

Đầu tháng 10-2009, PTT kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm đã đích thân trình diễn một hoạt cảnh cực kỳ lãng mạn/lãng đãng trong cuộc gặp song phương với Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton. Một vài bloggers ở Mỹ đã đánh giá PTT Khiêm (bên cạnh nữ đối tác đồng nhiệm) trong dịp này là “little shy, but very cute” (hơi bị mắc cỡ, nhưng cực dễ thương), cho dù không mấy ai nghe được những lời vàng ý bạc của PTT Khiêm trong một buổi họp báo quốc tế của bộ Ngoại giao Mỹ:

http://link.brightcove.com/services/player/bcpid1705667530?bctid=42970951001

Có người cho rằng cái show ấp úng/hết pin/tắt tiếng/đứt hơi này của gánh hát Ngoại Giao không chỉ lãng mạn hay lãng đãng, mà còn lãng phí và lảng nhách nữa. Lại có kẻ nêu bật một hình ảnh nặng tính ước lệ về cuộc họp song phương của bọn Mỹ với PTT nhà nước ta (và lẽ ra nên giật tít bài tường thuật là): Gà Mái Đá Gà Mờ!

Tội nghiệp! Song chẳng xa thực tế là bao, mới khổ thân dân Việt mình.

*

Đầu tháng 7-2010, PTT kiêm Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Gia Khiêm lại nâng cấp khả năng lưu diễn lên hàng thượng hạng ngoại hạng. Lần này là tại Bắc Kinh:

…Trung Quốc sẵn sàng làm việc với Việt Nam để chỉ đạo sự phát triển quan hệ hai nước từ vị trí chiến lược và sử dụng Ủy ban Chỉ đạo hợp tác Việt – Trung như nền tảng thúc đẩy quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện song phương, ông Đới (Bỉnh Quốc, Ủy viên Quốc vụ viện TQ,) cho biết.

Ông (Phạm Gia) Khiêm nói đó là lập trường không thay đổi của Đảng và Chính phủ Việt Nam nhằm tiếp tục nâng cao quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện Việt – Trung, đó cũng là ưu tiên trong quan hệ đối ngoại của Việt Nam.

Ông Khiêm nhấn mạnh, Việt Nam luôn ghi nhớ sự hỗ trợ của Trung Quốc cũng như sự giúp đỡ công cuộc cách mạng và xây dựng, và cam kết phát triển tình hữu nghị lâu dài với Trung Quốc, thêm vào đó, Việt Nam sẵn sàng làm việc với Trung Quốc nâng cao sự hợp tác trong các lĩnh vực khác nhau.

.

(Nguồn: http://boxitvn.blogspot.com/2010/07/viet-trung-ong-y-xu-ly-van-e-tren-bien.html – Ngọc Thu dịch từ bản gốc: http://news.xinhuanet.com/english2010/china/2010-07/02/c_13379809.htm)

Vậy là, thông qua lời tuyên bố long trọng của đương kim Ủy viên BCT số 7/PTT/kiêm Bộ trưởng Ngoại giao, đảng và nhà nước CHXHCN Việt Nam đã chính thức công nhận (và quyết không thay đổi về) quyền chỉ đạo chiến lược toàn diện của TQ nhằm phát triển mối quan hệ hữu nghị lâu dài Trung-Việt.

Riêng về những lời phán chắc cú như chiếu chỉ của ngài Đới Bỉnh Quốc đã nhắc nhớ cho khá nhiều người Việt về vai trò chỉ đạo và vị trí chiến lược của các ngài Vi Quốc Thanh, Trần Canh và La Quý Ba (cũng là đại sứ đầu tiên của TQ tại Hà Nội) từ thời đánh thực dân Pháp 1950, kéo dài cho tới thời xuất hiện câu danh ngôn sấm động “TQ sẽ đánh Mỹ cho tới người VN cuối cùng”. Và gần nhất, 06/01/2010, là một tuyên bố chỉ đạo khác của quan Thái thú Tôn Quốc Tường ở 46 Hoàng Diệu: “Hợp tác sẽ phát triển – Đấu tranh sẽ thất bại”!

Trong tinh thần chỉ đạo xuyên suốt đó, mọi vấn đề tranh chấp biên giới/biển đảo/ngư trường/khai thác dầu khí… đều đã/đang/sẽ được giải quyết rốt ráo (không nhất thiết căn cứ trên mọi hiệp ước/tài liệu lịch sử, mà sẽ) căn cứ trên lời nguyện tuyệt đối đội đầu 16 chữ vàng cùng tinh thần 4 tốt mà lãnh đạo đảng và nhà nước CHXHCNVN đã bái lãnh.

Còn, biểu hiện cho cái tinh thần chỉ đạo vương-hầu/cha-con/chủ-tớ đó, không gì đẹp hơn cái bắt tay bằng cả hai tay Kực Kỳ Kung Kính của PTT Hoàng Trung Hải trước Ôn Gia Bảo (Blogger Thái Hữu Tình đã có lời bình về văn hóa bắt tay bằng cái đầu nô lệ này trong đoản văn tản mạn Làm kẻ thù sướng thật!).

Không chịu thua sút cánh ngoại giao, Ủy viên BCT số 8/Phó bí thư Đảng ủy quân sự TW/Bộ trưởng Quốc phòng Phùng Quang Thanh, trong chuyến công du Bắc Kinh ngày 22-4-2010, cũng đã nguyện với đồng nhiệm (quốc phòng) Lương Quang Liệt rằng sẽ nhất quyết “không để các thế lực bên ngoài lợi dụng, kích động, làm tổn hại đến mối quan hệ hữu nghị truyền thống giữa hai Đảng, hai Nhà nước và hai Quân đội”… Và ngay hôm sau, 23-4-2010, đã “báo cáo” lên đồng cấp (đảng ủy) Từ Tài Hậu về kết quả bước đầu của cuộc viếng thăm…

Cung cách cúi đầu khấu bái đó đã bắc thang động viên Thứ trưởng Bộ Văn hóa TQ Triệu Thiếu Hoa mạnh dạn và thân tình khẳng định rằng Hồ Chí Minh, vị “cha già dân tộc” theo như cách tôn xưng của lãnh đạo đảng và nhà nước CHXHCNVN, còn là “người bạn thân thiết của nhân dân Trung Quốc”. Có nghĩa rằng mỗi dân Tàu đều ở vai chú/bác của lãnh đạo Việt.

Một số bloggers đó đây đã có những góp ý về thiện chí gia nô của đảng và nhà nước ta nhân dịp kỷ niệm 60 năm mênh mông tình nước nói trên. Trong đó, đáng chú ý nhất là những góp ý bao quanh việc ghi rõ vào Hiến Pháp sắp sửa được tu chính về mối tình hữu nghị truyền kiếp này (nhân dịp không gian mạng xôn xao với những nhận định thời sự nhất của cựu Chủ tịch QH Nguyễn Văn An).

Do đâu? Thực tiễn có gì mới?

An Nam Đô Hộ Phủ có một danh xưng rất mới là Ủy ban Chỉ đạo Hợp tác Việt-Trung.

Tên tiếng Anh của nó là: Guiding Committee for China–Vietnam Bilateral Cooperation.

Chủ tịch Ủy ban này, về phía VN là PTT Phạm Gia Khiêm. Còn phía chỉ đạo là sáng lập viên Đường Gia Triền, Ủy viên Quốc vụ viện TQ vào thời nó hình thành. Phiên họp chỉ đạo đầu tiên vào tháng 11-2006 được tổ chức an toàn và trọng thị ngay tại Hà Nội.

*

Sản phẩm đầu tay của Ủy ban Chỉ đạo Hợp tác Việt-Trung (UBCĐHTVT) là trang mạng Hợp tác Kinh tế Thương mại Việt Nam-Trung Quốc, được nhấn nút khởi động bởi Hồ Cẩm Đào, Nông Đức Mạnh và Nguyễn Minh Triết.

Trang mạng này có hai tên miền tương ứng là chinavietnam.gov.cnvietnamchina.gov.vn, với quyền quản lý toàn bộ nội dung lẫn kỹ thuật thuộc phía chỉ đạo, do đó, đã từng đăng bài tiếng Việt có lợi cho TQ, kể cả những lời tuyên bố của Khương Du, phát ngôn viên của TQ, khẳng định chủ quyền của TQ trên hai quần đảo Việt Nam là Hoàng Sa và Trường Sa, cho dù tên miền của trang nhà là gov.vn, tức thuộc sở hữu của chính phủ VN (Blogger Osin đã đặt tên cho nó là “Con ngựa thành Troy”).

Để cạnh tranh, bản tin ngày 04/9/2009 trên trang mạng chính quy dangcongsan.vn về cuộc tập trận của hải quân TQ đã ghi rõ là trong vùng biển “Tây Sa & Nam Sa” theo cách gọi của TQ, với lời động viên mạnh mẽ: “Bất kể binh sỹ hộ tống hay binh sỹ bảo vệ đảo, đều có chung một sứ mệnh là bảo vệ lợi ích quốc gia (TQ), hy vọng các binh sỹ tập luyện để bảo vệ tốt biên cương (TQ) trên biển phía Nam tổ quốc”.

Chính điều này đã từng một dạo gây chấn động giới quan tâm của đại khối người Việt ở trong và ngoài nước, khiến Tổng biên tập Đào Duy Quát đã phải ra công tra cứu trách nhiệm toàn bộ của “cậu đánh máy” thuộc biên chế trang mạng mặt tiền của đảng là cpv.org.vn, song song với việc đóng cửa trang tiếng Việt vietnamchina.gov.vn của nhà nước ta.

*

Sản phẩm kế tiếp của UBCĐHTVT là tiến trình cắm mốc biên giới đúng thời hạn, và đúng theo “phương châm 16 chữ vàng và tinh thần 4 tốt”, hoàn thành việc “xây dựng đường biên giới đất liền TQ-VN thành đường biên giới của tình hữu nghị và hợp tác, phát triển”.

Theo đó, nhiều trăm cây số vuông đất của VN, cộng thêm phân nửa thác Bản Giốc và cả ải Nam Quan đã lùi sâu vào cương thổ của TQ.

Theo đó, khu vực chiến lược Tây Nguyên, từng được mệnh danh là “Nóc nhà của Đông Dương”, đã trở thành vùng khai quặng bauxite của TQ, bất kể mọi nguy cơ thảm họa đường dài khủng khiếp mà giới trí thức/chuyên gia trong ngoài nước đã báo động.

Vẫn theo đó, hàng chục vạn mẫu rừng đầu nguồn thuộc các vị trí chiến lược quốc phòng của VN đã được hiến cho TQ bao thuê dài hạn hàng nửa thế kỷ, có nơi với giá thuê mỗi m2 chưa bằng giá một cọng rau muống.

Còn, nằm ngoài các thứ văn bản chỉ đạo tình hữu nghị trên đất liền là thực tiễn các quyết định điều động hạm đội Ngư Chính tuần tiểu biển Đông; quyết định cho tàu chiến đâm chìm ghe cá VN của ngư phủ Thanh Hóa, Đà Nẵng, Quảng Ngãi…; quyết định thành lập huyện hành chánh Tam Sa, bao gồm cả Hoàng Sa và Trường Sa; quyết định tống xuất các công ty dầu khí nước ngoài ra khỏi hải phận VN; quyết định thành lập “Ủy ban thôn đảo” trên hai đảo Vĩnh Hưng (Phú Lâm) và Triệu Thuật (Đảo Cây), thuộc quần đảo Hoàng Sa của VN; quyết định phong tỏa ngư trường trên Vịnh Bắc Bộ và chung quanh hai quần đảo Hoàng-Trường Sa của VN, kể cả những lúc tàu cá VN vào tránh bão; quyết định giữ tàu, cướp lưới, lấy cá, giam ngư phủ VN đòi tiền chuộc, dẫn độ cả tàu lẫn người về TQ (30-6-2010) v.v…

Từ những thực tiễn đó, kết quả (được báo điện tử chính phủ VN loan tải) là PTT Phạm Gia Khiêm đã hân hoan công nhận bằng văn bản đúc kết cuộc họp thứ tư của UBCĐHTVT như sau:

Hai bên vui mừng nhận thấy, hơn một năm qua, quan hệ giữa hai Đảng, hai nước đã đạt được nhiều tiến triển quan trọng. Các chuyến thăm của Lãnh đạo cấp cao hai nước diễn ra thường xuyên, giao lưu giữa các Bộ, ngành và địa phương hai nước tiếp tục được thúc đẩy; hợp tác kinh tế thương mại không ngừng tăng nhanh ….

Đây cũng là lần thứ tư báo Nhân Dân tường thuật kết quả làm việc của UBCĐHTVT bằng câu: Hai bên vui mừng nhận thấy…

Và cũng chính là động cơ thúc đẩy các quán Karaoke ở đây (chưa kịp xin phép ca sĩ Carol Kim & nhạc sĩ Y Vân để) cùng PR cho một bài hát thời sự cực mốt:

Cớ sao xìu này Khiêm?
Cớ sao chùn này Khiêm?
Ngư dân ta trông mong gì mày!

Cớ sao hèn này Khiêm?
Có biết chăng lòng dân
Đã căm từng phút nhục nhằn về mi!

Cớ sao hèn này Khiêm?
Cớ sao hèn này Khiêm?
Cớ sao hèn này Khiêm?

.

*

Mới đây, Blogger Huy Bom&Sam có nhã ý (và cực kỳ khách quan) ghi lại cái nguồn gốc của “diễn biến hòa bình từng được in trên sách quốc phòng.

Té ra là nó đã có (và nhiều phen thành công) từ thời Quản Trọng bên Tàu. Theo đó, chiến lược cực kỳ phản động này bao gồm 2 con đường không cần đánh mà thắng: Một là “văn phạt”. Hai là “kinh xâm”.

Chợt nhìn lại cục diện hữu nghị Trung-Việt, mới bần thần tá hỏa ra rằng lãnh đạo ta đã tự nguyện lọt bẫy (cả tiền lẫn gái) hầu hết các kế sách không đánh mà thắng, cả văn phạt lẫn kinh xâm, của bọn Quản Trọng thời nay ở Trung Nam Hải.

Chỉ riêng bọn Quản Trọng, là kẻ thù bên ngoài, kể cũng đã đáng ngại. Huống gì ta còn có thêm rất đông những đứa đặc công chuyên nghề rắc lông ngỗng, ở bên trong.

Kẻ nội xâm không ở đâu xa.

Nó chính là bọn thế lực thù địch đã bịt miệng nhân chứng trước tòa; đã khủng bố bloggers bằng các loại giấy triệu tập hay các buổi thẩm vấn; đã cắt đường truyền internet/điện thoại; đã nghe lén điện đàm, đọc lén điện thư…; đã chận đường/bắt cóc/chèn xe/dàn cảnh ấu đả/vu khống bằng hình ảnh chứng thương từ nhiều năm trước/phù phép hô biến nạn nhân thành thủ phạm…

Nó chính là bọn thế lực thù địch đã xịt hơi cay ở Thái Hà; đã mặc thường phục giả dạng quần chúng tự phát ở Tam Tòa, ở Đồng Chiêm, ở Bát Nhã…; đã ập vào nhà và uy hiếp người dịch bài viết Thế Nào Là Dân Chủ; đã đánh dân ngay giữa UBND xã ở Thừa Thiên Huế; đã tấn công chùa Linh Phổ; đã phá tượng Đức Mẹ ở Bàu Sen; đã mặc đồng phục chỉa súng bắn và đánh chết người ở Nghi Sơn, ở Cồn Dầu…

Nó chính là bọn thế lực thù địch leo cao chui sâu vào hàng lãnh đạo EVN, Vinashin, SICI, Vedan, Viettel… thậm chí, len vào cả PMU, PCI, Securency, South Pacific University…

Nó chính là bọn thế lực thù địch từng cơ cấu/hình thành/nuôi dưỡng/phát huy các đường dây mua bán quan chức; từng bao che các đường dây chung chi; từng vẽ vạch hay ra lệnh đình chỉ điều tra; từng đổ vấy mọi lỗi lầm lên đầu thuộc cấp; từng đòi tụt quần trước tòa; thậm chí, từng cởi truồng khoe trim sung chụp ảnh để đời…

Nó chính là bọn thế lực thù địch từng được Cơ quan Phát triển Quốc tế Thụy Điển xếp hạng Top-10 tham nhũng tại VN: Địa chính/nhà đất; hải quan; cảnh sát giao thông; cơ quan tài chính/thuế; cơ quan quản lý và các đơn vị trong ngành xây dựng; cơ quan cấp phép xây dựng; y tế; cơ quan kế hoạch đầu tư; cơ quan quản lý và các đơn vị trong ngành giao thông; cảnh sát kinh tế.

Nó là đứa hô hào các “chủ trương lớn” cực liều (sau khi đã đút túi 150 triệu USD). Nó là kẻ ủy nhiệm cho con cháu toàn bộ nghĩa vụ trả nợ các món tiền vay nước ngoài (và đã bị thi đua rút ruột các dự án). Nó là thằng ráp nối/đánh dấu kỷ niệm 1000 năm Thăng Long thành “Năm hữu nghị Việt-Trung”. Nó là đứa khư khư ôm chặt cái sứ mệnh chia ca ngủ/thức để canh giữ hòa bình thế giới. Nó là thằng bảo đảm mức sàn của thị trường chứng khoán VN. Nó là kẻ hứa hẹn giường nằm cho bệnh nhân/tăng lương cho giáo chức/cấm phao trong thi cử/thậm chí, xả đập cho thành lũ lịch sử. Nó là thằng đứng trên luật pháp đang kẻ khẩu hiệu “sống theo đường lối”. Nó là kẻ chi ngân sách quốc gia cho hoạt động của đảng. Nó là đứa vạch đường phân lề truyền thông. Nó là thằng ra tay/báo cáo đánh sập 300 trang mạng và hộp thư điện tử tại VN.

Nó là bọn cùng tham/cực ác với dân, và hèn hạ/gà mờ với giặc.

Nó là bọn khấu bái tứ phương bên ngoài và bị thập diện mai phục bên trong.

Nó là bọn sẵn sàng đánh đổi tài nguyên đất nước/cương thổ quốc gia/sỉ diện dân tộc… tức là, đánh đổi cả chủ quyền và quốc thể, để dọn sẵn một ống đồng/cầu phao/đường mòn thoát thân cần thiết sắp tới.

Kẻ nội ứng không ở đâu xa.

Nó là dàn lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam.

10-07-2010. Kỷ niệm ngày ban hành Nghị định 56/2010/NĐ-CP: Cấm nhập hộ khẩu để trục lợi
Blogger Đinh Tấn Lực.