đầu bạc vị thành niên

Tốt Số

Mỗi năm một xuân mới

Mình lại thêm một tuổi

Râu tóc một dài thêm

Cứ tưởng mình lớn lên

*

Tuổi đời tròn băm-sáu

Tuổi đảng vừa mười-sáu

Con bốn đứa trên vai

Cứ tưởng mình thành người

*

Nào ngờ vào chỉnh huấn

Lại thấy mình ngớ ngẩn

Non nớt và khù khờ

Không bằng đứa trẻ thơ

*

Mới hay rằng chân lý

Đã có người đại lý

Mình chỉ có tấm lòng

Mình là kẻ ăn đong

*

Mà ngay đến tấm lòng

Chắc đâu mình đã có

Tất cả người đi vay

Trừ những phần bé nhỏ

*

Có những người đặc biệt

Gì gì họ cũng biết

Họ đúng cả khi sai

Họ nghĩ cho mọi người

*

Giác ngộ từ bụng mẹ

Họ chính là chủ nghĩa

Miệng họ nói ra gang

Trán họ ngời vinh quang

*

Ta một bầu cừu non

Ta những kẻ chịu ơn

Họ chỉ đâu đi đấy

Họ cho gì được ấy

*

Nhờ họ ta tồn tại

Bởi vì ta khờ dại

Ngày mai họ chết đi

Phỏng ta thành cái gì?

*

Ôi tốt số bao nhiêu

Được có người chăn dắt

Mừng là vị thành niên

Cho đến khi đầu bạc

Vũ Cận