linh hiển
Đánh xong polpot ta về ngủ
Kẽo kẹt đêm đêm võng một mình
Tiếng chân mẹ nhẹ như sương rụng
Vẫn làm giật bắn cả bình minh
Chưa xong giấc ngủ thèm như mộng
Máu lại loang từ biên giới xa
Balo gỡ xuống chờ ra trận
Lại cúi hôn lên trán mẹ già
Thôi thì chinh chiến không ai muốn
Vẫn phải sôi gan giặc đến nhà
vận trời- máu chỉ loang chừng ấy
Rừng đào linh hiển vẫn ra hoa
Đá núi nghìn năm nằm thở khói
Lau trắng nghìn năm lau trắng thêm
Cớ gì sông núi hao gầy mãi
Ai nhớ và ai đang muốn quên?
(17.2.1979-17.2.2009)
Nguồn: blog ChungDoKwan