Nhân Quyền & Độc Lập Dân Tộc! Cái Nào Cần Hơn?

081210-unhumanrights1

Nhân Quyền & Độc Lập Dân Tộc!

Cái Nào Cần Hơn?

Tại Việt Nam Đã Thực Sự Có Chủ Quyền Hay Chưa ?

Khổng Nhân Chí

Hôm nay, thế giới kỷ niệm 60 năm tuyên ngôn nhân quyền thế giới trong bối cảnh thế giới có nhiều chuyển biến tích cực về tình hình an ninh chính trị. Bằng những nỗ lực không mêt mỏi của những cá nhân, những chiến sĩ đấu tranh cho hoà bình và công lý, những tổ chức đấu tranh vì quyền con người, đặc biệt là những nhà lãnh đạo các quốc gia dân chủ hàng đầu thế giới, đã thể hiện trách nhiệm đầy cao cả. Chính nhờ những nỗ lực đó cho đến nay đã có hàng trăm quốc gia người dân được hưởng các quyền cơ bản của con người và chính nhờ tinh thần của nội dung bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền ngày 10/12/1948 của LHQ làm nền tảng cho cuộc đấu tranh vì quyền con người được hiệu quả như ngày hôm nay.

Dù không có ràng buộc pháp lý, nhưng Tuyên ngôn nhân quyền là nguồn cơ bản và cơ sở tư tưởng để xây dựng nên các văn kiện quan trọng, thành lập các tổ chức và thủ tục giám sát quốc tế về quyền con người trên quy mô toàn thế giới. Làm tiền đề cho việc xây dựng hiến pháp, luật pháp của các quốc gia vùng lãnh thổ vv…

Những giá trị có tính vĩnh cửu của bản tuyên ngôn nhân quyền, đã xác quyết những quyền cơ bản quan trọng nhất cuả con người về quyền BÌNH ĐẲNG, không phân biệt giới tính, đẳng cấp thành phần xã hội, không phân biệt chủng tộc màu da, tôn giáo, sắc tộc vv…

Thậm chí quyền con người được xác định và công nhận trên phạm vi toàn thế giới không phân biệt lãnh thổ quốc gia. Có nghĩa là bất kỳ ở đâu trên thế giới các giá trị về quyền con người cũng đều có một mẫu số chung và đều bình đẳng như nhau.

Tạo hoá đã ban cho họ (danh từ chung) quyền sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc. Đó là là những quyền cơ bản nhất để thi triển cụ thể ra những quyền khác của con người. Chẳng hạn như quyền sống đó là một trong những quyền có tính đương nhiên của tạo hoá, không ai có quyền tước đoạt cuộc sống của họ ngoài số mệnh. Quyền TỰ DO cũng vậy, mọi người ai cũng có quyền thể hiện quyền tự do cá nhân trong một cộng đồng bình đẳng và tôn trọng quyền tự do của người khác như chính quyền tự do của bản thân mình vv…

Trên tinh thần cơ bản của Tuyên ngôn nhân quyền thế giới được chắt lọc, chỉnh sửa, bổ xung, tham khảo từ những giá trị của các bản tuyên ngôn sẵn có trong lịch sử tiến bộ của loài người, của các quốc gia dân chủ khác đã có, đặc biệt là bản tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ 1776 và bản tuyên ngôn nhân quyền của nước công hoà Pháp 1879, đã thi triển ra khoảng hơn 80 công ước, tuyên bố quốc tế về quyền con người đã được soạn thảo và ban hành, trong đó có những công ước quan trọng như Công ước về các quyền dân sự, chính trị, Công ước về các quyền kinh tế , xã hội và văn hóa, Công ước về chống phân biệt chủng tộc, Công ước chống tra tấn, các công ước về quyền trẻ em, phụ nữ, người tàn tật, người di cư, các dân tộc thiểu số…

Sau 60 năm ra đời, không còn nghi ngờ gì nữa tuyên ngôn quốc tế nhân quyền đã khẳng định tính đúng đắn, khẳng định sức mạnh của quyền con người, là nền tảng cho sức mạnh đồng thuận cùng chung hưởng và tôn trọng lợi ích cá nhân, lợi ích cộng đồng trong một xã hội, một quốc gia mà mọi người đều có quyền làm chủ vận mệnh của mình, trên cơ sở tôn trọng những giá trị khế ước và cam kết chung

Ðến nay, Tuyên ngôn nhân quyền quốc tế đã được dịch ra 360 thứ tiếng khác nhau, là văn kiện được các quốc gia thừa nhận, tôn trọng và truyền bá rộng rãi. Hầu hết các nước và vùng lãnh thổ đã và thực hiện các cam kết về quyền con người bằng những khả năng có thể của mỗi quốc gia.

Những thành tích đã đạt được của cộng đồng thế giới về phấn đấu, đấu tranh vì quyền con người là hết sức to lớn. Một thế giới chan hoà yêu thương đầy tình nhân ái đã ngày càng được rộng mở. Sự thân thiện của mói quan hệ giữa con người với con người, giữa các dân tộc, giữa các quốc gia, các tôn giáo ngày càng được khẳng định và gắn bó.

Nhưng tiếc thay, bên cạnh những giá trị to lớn mà loài người tiến bộ đã đạt được ngày hôm nay, vẫn còn không ít những thế lực đen tối, những nhóm lợi ích thiểu số trong xã hội vì quyền lợi và lợi ích cá nhân, đã gây lên những kịch bản xấu bằng những cuộc bao động, khủng bố, gây bất ổn nhằm tranh chiếm quyền lợi của nhằm lợi ích thiểu số cực đoan.

Trước những trào lưu dân chủ trên thế giới ngày càng lớn mạnh và được khẳng định có tính tất yếu. Trước nguy cơ bị lật đổ theo xu thế tấy yếu, những thế lực đen tối này đã mưu toan toan tính dùng những âm mưu xảo quyệt không những trong chính sách đàn áp bóc lột mà còn tìm cách xoá nhoà ranh giới, đánh đồng các khái niệm về quyền con người với các quyền khác, để bao che biện minh cho hành vi tước đoạt quyền con người một cách tinh vi có hệ thống.

Nguy hiểm hơn nữa là một số thế lực đen tối có quyền lực trong tay, đã nhân cơ hội tạo lên những đột phá, bước ngoạt có tính lịch sử mà họ cho rằng mình là kẻ có công, để rồi nắm giữ công cụ nhà nước trong tay, đã thao túng chiếm đoạt các quyền cơ bản của chính những người anh em, những đồng bào của mình, làm của riêng cho mình, coi đó như một thứ tài sản để từ đó cho mình cái quyền ban phát, quyền bố thí cho người khác.

Hơn 60 năm nắm quyền cai trị đất nước, đưa đất nước trải qua bao cuộc chiến tranh đau thương và khốc liệt, đảng CSVN đã tự cho mình cái quyền công thần khai sinh ra nước Việt Nam, đưa Việt Nam thoát khỏi ách thực dân đế quốc, để rồi tạo lên một chế độc tài chuyên chế, tuy không tàn bạo khát máu bằng một số các chế dộ độc tài điển hình, nhưng họ đã đẩy đất nước đến những thảm hoạ về tri thức con người, về xã hội và môi trường sống một cách tồi tệ nhất.

Họ không biết rằng, sự huyễn hoặc tự thưởng của họ với quá khứ lại là vết nhơ trong lịch sử dân tộc cũng như vết đen trong lịch sử đương đại thế giới. Đẩy một dân tộc vào lò lửa chiến tranh triền miên hơn 30 năm, với những giết chóc tàn phá man rợ đó không phải là chính nghĩa mà là phi nghĩa, đó không phải là công lao mà là tội ác. Tội ác chống lại nhân loại, chống lại dân tộc mà không có lợi biện minh bào chữa, vì cho đến ngày hôm nay cái giá trị về mục đích mà họ đề ra về quyền con người chỉ là hình thức, chỉ là trên giấy tờ mà thôi.

Thủ hỏi tất cả những quyền con người được họ cam kết với cộng đồng quốc tế, được ghi trên hiến pháp có được họ thực thi, có được họ tôn trọng thực hiện một cách đầy đủ không, hay đó chỉ là thức bánh vẽ mà thôi. Cái khẩu hiệu mà họ đưa ra trong mấy ngày qua nhân ngày quốc tế nhân quyền, để biện minh bào chữa là “nhân quyền phải gắn liền với đôc lập dân tộc- quyền con người phải gắn liền với chủ quyền đất nước”.

Vậy họ nghĩ sao với chính lời ông Nguyễn Sát Quốc trước đây ( chứ không phải sự tiếm danh, hay mạo muội tự nhận mình là “Nguyễn Ái Quốc” như báo chí và các cơ quan tuyên tuyền của nhà nước độc tài CSVN vẫn gọi cho ông ấy ). Ông ta đã nói: Nước có độc lập mà dân không được tự do thì nền độc lập ấy có nghĩa lý gì ? ” ( tên thường gọi của ông này chính là Hồ Chí Minh). Đúng như lời ông Quốc đã nói, nếu phải lựa chọn một trong hai cách: Đất nước bị “đô hộ” bởi ngoại xâm nhưng người dân được quyền tự do báo chí, tự do đi lại, tự do buôn bán và tự do lập hội, tự do bầu cử, ứng cử một cách thực sự như thời thuộc Pháp và thứ tự do bánh vẽ trên giấy như ngày hôm nay ở Việt Nam thì người dân sẽ chọn cách nào ????

Tất nhiên là hiên nay chưa thể biết người dân sẽ lựa chọn cách nào bởi kết quả chỉ có được sau khi có một cuộc trưng cầu dân ý. Nhưng chúng ta có thể biết được điều đó thông qua những nước lân bang, chẳng hạn cuôc chuyển giao lịch sử quốc đảo Hồng Kông diễn ra năm 1999. Gần như toàn bộ cư dân Hồng Kông đã chuẩn bị thu xếp hành lý rời khởi nơi chôn nhau cắt rốn của mình khi đến đúng giờ G, Hồng Kông sẽ trao trả lại cho Trung Hoa Cộng sản đại lục. Buộc Giang Trạch Dân khi đó phải tuyên bố một nước hai chế độ nhằm níu giữ người dân ở lại. Đó là một bằng chứng sống động về hai chữ ĐỘC LẬP và TỰ DO CÁI NÀO QUAN TRỌNG HƠN !!!

Ngay mới đây thôi việc người dân xứ xở Úc Châu đã thông qua việc trưng cầu dân ý, để xin được làm thần dân của nữ hoàng Anh. Tình nguyện để vương quốc Anh đô hộ quốc gia mình, nhưng được sống trong cảnh thái bình, tự do công bằng và bác ái !!!!

Rõ ràng cái khái niệm về độc lập dân tộc mà đảng CSVN đưa ra đã trở lên lỗi thời với một thế giới văn minh và hiện đại, một thế giới coi trọng quyền con người hơn cả, thì những giá trị về ranh giới quốc gia chỉ là ước lệ mà thôi. Các quốc gia châu âu đang tiến tới điều đó, khi mà công dân của họ có quyền đi lại, sinh sống tự do trên các quốc gia khác, họ đang tiến tới sự thống nhất về mọi mặt xã hội kinh tế chính trị vì tiêu chí là quyền con người là tối thượng.

Cái khái niệm về chủ quyền nó cũng trở lên xa lạ khi mà giao thương kinh tế, sự đồng thuận chính trị trên nền tảng của quyền con người sẽ xoá bỏ raò cản vì lợi ích chung. Những cảnh rừng già vùng nhiệt đới châu phi, vùng rừng rậm Amaron của Braxil sẽ là tài sản chung của nhân loại và mọi người đều có trách nhiệm bảo vệ và gìn giữ. Các nhà khoa học, các tình nguyện viên đã “xâm phạm chủ quyền” của các quốc gia đó để làm nhiệm vụ bảo tồn thiên nhiên một cách vô tư đầy nhiệt huyết, đầy trách nhiệm và cao cả của mình.

Tất cả những lời phát biểu của những kẻ có chức có quyền độ lốt trí thức, giáo sư tiến sĩ vv…như Đào Duy Quát, Lê Đức Thuý vv.. và hàng trăm bài viết của các tờ báo lá cải trong nước nhằm che đậy bào chữa cho hành động tội ác cũng như hành vi vi phạm nhân quyền của nhà nước CSVN sẽ chẳng thể nào che khuất được những gì đã và đang xảy ra hàng ngày hàng giờ trên thế giới hiện nay. Thực tiễn về giá trị nhân quyền đã được khẳng định, đã chứng minh cho loài người thấy bản chất cũng như sức mạnh của nó khi được thực thi một cách triệt để và nghiêm túc.

Những giá trị về nhân quyền, độc lập dân tộc và chủ quyền mà Việt Nam đã thể hiện hôm nay là cái gì ???

Một chế độ độc tài chuyên chế đã ban phát thứ nhân quyền bánh vẽ trên giấy, mà trong đó người dân như những bầy súc vật ngoan ngoãn dưới sự chăn dắt của đảng CSVN. Người dân thực sự không hề có môt chút quyền gì. Những cái quyền mà họ ban phát cho ngày hôm nay đều do họ sắp đặt và kiểm soát

Độc lập dân tộc ư ! Nó có giá trị gì khi nền kinh tế phụ thuộc hoàn toàn vào nước ngoài !!!! Tư tưởng chính sách đường lối thì dập y chang chính sách độc tài của Trung Hoa và thử hỏi hiện nay trên thế giới, có quốc gia nào không có độc lập dân tộc ???

Chủ quyền ư ! Cho đến hôm nay Việt Nam chưa bao giờ được hưởng trọn vẹn chủ quyền quốc gia theo đúng nghĩa của nó. Hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa là máu thịt của Việt Nam hiện vẫn đang bị Trung Cộng chiếm giữ. Người dân đã vượt quá cái quyền được ban phát, để thể hiện tinh thần yêu nước và chủ quyền quốc gia thì bị cấm đoán bị độc chiếm chỉ giành riêng cái quyền đó cho đảng CSVN mà thôi.

Tất cả điều đó đã nói lên thực trạng của đất nước mà hệ quả do sự lãnh đạo tài tình và sáng suốt của đảng CSVN đã gây ra. Cho dù họ có giở bao nhiêu mưu ma chước quỉ gì đi nữa để che đậy hòng cứu vớt chế độ, thì chỉ làm hại đất nước, làm chậm quá trình phát triển của chính dân tộc mình mà thôi. Lịch sử dân tộc sẽ lên án họ như một kẻ tội đồ, tên tuổi của họ sẽ bị nguyền rủa như Trần Ích Tắc, như Lê Chiêu Thống, Nguyễn Sát Quốc mà thôi. Xu thế tấy yếu của thời đại sẽ là động lực to lớn đẩy lùi các thế lực đen tối đến chỗ diệt vong trong một ngày không xa.

Hà Nội, 10/12/2008

Khổng Nhân Chí