Trái Đất Này Là Của Chúng Mình?
Hôm nay nghe thằng con hát bài này. Ngẫm một lát rồi tự nhiên cười.
Nhìn xem nhé, có bọn thì chỗ nào trên thế giới nó cũng muốn là của nó. Có bọn thì của mình thì im thin thít khi thấy thằng khác lấy đất đai của chính nước mình. Một thằng lấy hết, một thằng cho hết thì có phải là trái đất đúng là của chung không ?
Nhớ năm nào Mỹ đánh I rắc, sinh viên Việt Nam đau xót, phẫn nộ xuống đường ra trước đại sứ quán Mẽo hô hào phản đối. Nhiệt huyết tưng bừng, cờ quạt bát ngát, hình ảnh tổng thổng Mẽo được vẽ châm biếm, hài hước. Khẩu hiệu thì đầy tính chiến đấu cao.
Báo chí và ngôn luận Việt Nam hào hùng đưa tin rằng nhân dân Việt Nam cực lực lên án (nghe ghê chưa cực lực đấy), vô cùng phẫn nộ, bất bình trước hành động xâm phạm chủ quyền nước khác của diều hâu Mỹ. Nghe thôi rồi, kiên quyết và có lương tri lắm.
Giờ Trung Quốc ngang nhiên tịch thu hai quần đảo và biển của Việt Nam. Xem Việt Nam phản ứng thế nào. Mấy cái thằng ngày trước soạn điếu văn cho Lê Dũng cả Phan Thuý Thanh đâu hết rồi. Sao để nói không ra hơi thế. Mấy cái cụm từ như cực lực lên án, vỗ cùng phẫn nộ, sẵn sàng này nọ… đâu hết rồi không đem ra mà dùng lại.
Bọn bành trướng bá quyền Bắc Kinh. Cụm từ dùng trong những năm đầu 80 và cụm từ láng giềng tốt, đồng chí tốt giờ thì cái nào đúng hơn.
Tôi nghĩ cái nào cũng đúng cả, có điều đúng với ai thôi.
Hai đảng cầm quyền giống nhau, ở cạnh nhau thì đúng là láng giềng tốt, đồng chí lại càng tốt quá. đồng chí mà lại, đồng chí có nghĩa là hướng tới mục tiêu giống nhau. Có là đồng chí tốt thì mới thiết lập đường dây nóng ở lãnh đạo cấp cao, mới gửi chuyên gia an ninh sang giúp đỡ đồng chí của mình.Mới trao đổi kinh nghiệm quản lý, lãnh đạo đất nước trong thời kỳ mới.
Còn bành trước bá quyền lại cũng đúng. Tài sản của đất nước, của một dân tộc có chủ quyền mà ngang nhiên cướp đoạt thì đúng là bọn bá quyền còn gì.
Đây mới là thời kỳ mà lý luận ở Việt Nam nhập nhằng nhất như nhân dân nói
- sáng đúng, chiều sai, sáng mai lại đúng.
Một xã hội mà các lý lẽ luôn bất nhất từ cấp cao nhất xuống dưới cùng xã hội. Từ việc biên giới, hải đảo đến việc xét xử người dân. Cấp tướng rồi mà nay thuyên chuyển , đình chỉ mai lại phong quân hàm lên chức, cấp thứ trưởng nay bắt giam rồi mai bảo vô tội cần phục hồi, rồi lại điều tra.
Đến thằng dân đen bữa nọ bắt giữa đường kêu buôn ma tuý, bữa khác bắt vì tội gây rối, bắt liên tiếp đủ tội cuối cùng mang ra toà xử tội trốn thuế. Mà đưa người ta vào tội thế này, bảo bọn thuế ngừng thu, không tiếp nhận đóng, mang tiền đến đóng cũng không nhận. Sau đó là thành tội trốn thuế xử tù. Chao ôi ! Nghĩ mà lạnh người, sinh mạng con người, số phận con người đúng là cá nằm trên thớt. Chả thế mà hôm 6-12 vừa qua có người quát anh sinh viên áo nâu:
- Mày có muốn về quê đi cày không ?
Câu quát này nghe có vẻ dân dã như thường thấy ngoài chợ. Nhưng càng gần về sáng thì mình càng thấy sợ. Vì nó nói lên một sự thật tàn bạo rằng , người ta có thể biến một cử nhân, kỹ sư tương lại thành anh thợ cày ngay tức khắc. Tất nhiên làm thợ cày thì cũng chả có gì xấu, nhưng bao mơ ước của con người, những con người sinh ra có quyền mưu cầu hạnh phúc để đâu.
Nếu sự công bằng bị tước đoạt, thì tất nhiên ước mơ cũng bị tước đoạt. Bạn nghĩ gì khi cả ước mơ của bạn cũng bị tước đoạt nữa.
Người ta lý luận về việc hải đảo thế này:
- Thôi bây giờ mình yếu, trước mặt khéo léo đàm phán. Mình không cự lại nó đâu vì nó mạnh lắm. Đánh nhau mình thua. Giờ việc của chúng ta làm việc thật nhiều để cho đất nước mạnh lên mới có cơ nói chuyện mạnh mẽ với nó.
Lý lẽ này đúng không? Đúng chứ, đã nói Việt Nam thời này cái gì người ta nói đều đúng. Miễn là người nói là người lãnh đạo, cầm quyền.
Nhưng anh làm việc gì để đất nước mạnh lên bây giờ, anh đã vào biên chế, đã làm việc trong tổ chức , bộ máy nào chưa. Nếu anh đã làm mà anh vẫn nói với tôi rằng anh có đầy đủ điều kiện người ta tạo cho , để anh phấn đấu làm việc tốt thì cũng có thể đúng. Tôi nói có thể đúng vì trong trường hợp anh chọn vào cơ cấu, được ăn chia những % hợp đồng, được nâng khống những gì anh mua mà nhà nước hay nhân dân phải thanh toán.
Người ta nói dân giàu thì nước mạnh. Cái này đúng.
Nhưng một đất nước mà quan giàu, dân không giàu thì có mạnh được không ?
NgườiBuônGió
http://blog.360.yahoo.com/blog-t0IS290hb67U6oYE5faRfPd8?p=2860&n=28500