Phê phán chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nước lớn… trang 17-18 & 26-27


Phê phán chủ nghĩa bành trướng

và bá quyền nước lớn của

giới cầm quyền phản động Bắc Kinh

Ủy Ban Khoa Học Xã Hội VN -

- nxb KHXH 1979 -

trang 17-18 & 26-27

“Điểm qua sân khấu chính trị Trung Quốc mấy chục năm nay, có thể thấy rằng những đào kép chính từng lúc có thể thay đổi, thủ đoạn và phương pháp thực hiện có thể khác nhau, giữa các tập đoàn, phe phái khác nhau đã xảy ra những cuộc thanh toán đẫm máu, nhưng tham vọng, mục tiêu chiến lược của chúng trước sau vẫn là một, vì tư tưởng chủ đạo chi phối mọi hoạt động, toan tính của chúng vẫn chỉ là một: chủ nghĩa bành trướng đại dân tộc và bá quyền nước lớn.

Chủ nghĩa dân tộc phản động đó có nguồn gốc sâu xa về lịch sử, xã hội, nguồn gốc tư tưởng và tâm lý xã hội. Trung Quốc là ‘trung tâm của thế giới’. ‘Thiên tư” Trung Quốc ‘phải trị vì, cai quản thiên hạ’. Dân tộc Hán là ‘dân tộc văn minh, thượng đẳng, xứng đáng được các dân tộc khác noi theo, học tập’. Truyền thống tư tưởng và tâm lý đó đã bắt rễ rất sâu trong lịch sử các triều đại phong kiến Trung Quốc. Cuộc đấu tranh để ‘mưu bá’, ‘đồ vương’, mà kết quả là hình thành nên một vương quốc thống nhất dưới bá quyền của dân tộc Hán, được tiếp tục bằng sự bành trướng ra nước ngoài, thôn tính và nô dịch các quốc gia và dân tộc khác. Chỉ nói riêng về mối quan hệ giữa Việt Nam và Trung Quốc trong lịch sử hàng ngàn năm, tính từ cuộc ‘Nam chinh’ của Tần Thủy Hoàng nhằm thôn tính nư1ơc Âu Lạc nhưng đã bị thất bại, cho đến cuộc đại bại của đế quốc Đại Thanh năm Kỷ Dậu (1789) trước quân va dân Việt Nam, dưới sự chỉ huy của vị anh hùng áo vải Nguyễn Huệ, dân tộc ta đã phải mười bốn lần đứng lên cầm vũ khí để bảo vệ Tổ quốc, chống lại hiểm họa thôn tính của các hoàng đế Trung Quốc…

…Điểu dễ hiểu là: chừng nào chưa chịu từ bỏ chủ nghĩa bành trướng đại dân tộc, bá quyền nước lớn, thì bọn cầm quyền phản động Bắc Kinh còn điên đầu lộn ruột vì những thất bại đau đớn vừa qua. Nếu chúng còn mù quáng tiếp tục thực hiện tham vọng thôn tính, thì chúng ta sẽ còn giáng cho chúng những đòn mạnh gấp mười lần, để chúng nếm lại cái sợ của đám quân sĩ ‘Nam chinh’ thuở trước: ‘kinh sợ mà trước đã vỡ mật’, ‘tan tác xéo lên nhau chạy để thoát thân’. ‘đã vượt biển về mà còn hồn kinh phách lạc’, ‘đã về nước mà còn ngực đập chân run’ - Bình Ngô Đại Cáo.

Như cha ông anh hùng thuở trước, chúng ta sẽ:

‘Đánh cho nó chích luân bất phản,

Đánh cho nó phiến giáp bất hoàn,

Đánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ’ - Hịch tướng sĩ của Quang Trung tại Thanh Hóa.

Đánh cho không một chiếc xe nào trở về, Đánh cho không còn một mảnh giáp, Đánh cho chúng biết rằng nước Nam anh hùng là có chủ”.

(Phê phán chủ nghĩa bành trướng và bá quyền nước lớn của giới cầm quyền phản động Bắc Kinh – Ủy Ban Khoa Học Xã Hội VN - nxb KHXH 1979 - trang 17-18 & 26-27).

ruocduocbk1